- Tử Kiêm…Tiểu Ngư đói…- Vừa đến resorse nó đã nũng nịu ôm lấy cánh tay Tử Khiêm đòi ăn…
- ừm…cá nhỏ này ham ăn quá à…lúc nãy vừa ăn rồi lại đòi ăn nữa…mai mốt thành “cá heo” bây giờ…- Tử Khiêm vuốt ve tóc nó,hôn lên chóp mũi đang làm xấu của nó…
- Anh đáng ghét quá…dám nói em là heo…vậy thì…bây giờ không ăn…chiều nay không ăn…tối cũng không ăn nốt…- nó giận dỗi bò ra giường nằm…Tử Khiêm nghe nó đòi “tuyệt thực”,dù là trò này nó dùng 10 ngàn lần rồi,nhưng không lần nào không làm Tử Khiêm lo chết khiếp…anh vọng chạy lại,ngồi lên giường,dịu dàng lay lay vai nó,năng nỉ…
- Không…không anh sai rồi…là “cá heo”,không phải “heo”,”cá heo” rất đáng yêu…ngoan nào nàng tiên cá bé bỏng của anh…muốn ăn gì nào…ăn đi mà…em không ăn là anh cũng không ăn được…lần trước không nhớ em không chịu ăn mà anh phải đau dạ dày đấy…ngoan nào ăn đi mà…
- Không ăn…em là cá…anh bảo em là “cá heo”,thì không phải là “con heo của loài cá” sao…
- Trời ạ…cục cưng cả anh thông minh thế từ lúc nào thế…- Tử Khiêm thừa nhận,vợ mình như 1 đứa trẻ,nhưng mà là 1 đứa trẻ thông minh khác người…
- Vậy ý anh từ trước giờ Tiểu Ngư ngốc à…vậy cũng không ăn luôn…- Nó giận dỗi làm Tử Khiêm sợ hải nằm xuống cạnh,vòng tay qua vai nó,kéo nó ôm sát trong lòng ngực anh…
- Ngoan…ngoan…ai dám bảo Tiểu Ngư của anh ngốc…anh đánh kẻ đó…ngoan nào…anh bảo mọi người chuẩn bị món Pháp cho em nha…
- Không ăn…không ăn…kẻ bảo em ngốc là anh…- Nó quay sang véo vào má Tử Khiêm…
- Vậy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/em-dong-y-ban-trai-tim-cho-quy/1002727/chuong-42-1.html