- WOW…WOW…WOW…Gia Bảo à…nhà cậu thật là tài phiệt lớn nhất nước rồi…mua cả 1 cái đảo rồi biến nó thành thiên đường chỉ có gia đình cậu thôi…- Tên sát gái “ dẻo miệng” Lạc Phong rú lên khi nhìn thấy căn biệt thự nhà Gia Bảo…Căn biệt thự được xây dưới dạng lâu đài cổ ở các miềng quê châu âu…phía trước có cánh cửa gổ màu đen khá cao…trong sân là 1 bãi cỏ dài vô tận luôn được tưới nước…2 bên con đường đi là những cây hoa màu tím rất đẹp,nở rộ…chạy dài vào tận trong…dọc con đường là những cái trường kỉ màu trắng rất trang nhã…vừa qua khỏi con đường hoa là cả 1 vườn hoa hồng bạch…tuyệt đẹp…bên cạnh là 1 vòi phun nước rất đẹp…bên cạnh vòi phun nước là 1 cây cầu nhỏ bằng chất liệu trong suốt băng qua 1 cái hồ nước nhỏ…khi băng qua cầu…nó có thể cảm thấy mình đang đi trong nước với những vòi nước phun trên đầu…qua khỏi cây cầu là có thể bước vào căn nhà vừa cao,vừa to đến mức có thể lái xe trong nhà…
- Không đâu,lần trước tôi cũng nghe nói cô cũng mua 1 cái đảo chỉ để nuôi ngựa phải không…có đến mười mấy ngàn con ngựa…- Văn Minh nhìn nó hỏi…
-…Gì ghê thế…mua đảo chỉ để nuôi ngựa…nhà cô nhiều tiền quá phát điên rồi sao…- Lập Ngân ngạc nhiên nhìn nó…
-…Có gì đâu…hòn đảo đó là bố tôi mua tặng tôi năm sinh nhật 16 tuổi của tôi,để trồng hoa giọt tuyết cho tôi…mất 1 năm mới trồng xong…khắp nơi toàn là hoa…nhưng đến ngày Giáng sinh,bố tôi tổ chức trên đảo cho tôi…nhưng ông không thể đến được…tôi đã rút tiền
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/em-dong-y-ban-trai-tim-cho-quy/1002711/chuong-31-1.html