CHAP 19: QUÁ MUỘN ĐỂ DỪNG LẠI RỒI
Tại 1 quán cà phê vắn người,1 cô gái tóc xinh đẹp,mái tóc vàng nâu được cột ngược hết lên cao,gương mặt trang điểm rất đậm với đuôi mắt đen vẽ dài,mặc trên người 1 chiếc áo ống trắng,khoác bên ngoài chiếc áo da màu đen,vai đôn,nạm đầy đinh,kết hợp với chiếc quần bò kinny bụi bặm và giày bốt àu đen đầy dây kéo hầm hố,trông vô cùng hiện đại (khỏi nói biết ai rồi),bên cạnh là 1 anh chàng tóc bạc trông rất đẹp trai,1 vẻ đẹp trai như yêu ma khiến người ta mê muội,mộ vẻ gì đó rất bí ẩn và tà ác từ anh ta toả ra khiến người khác bị hấp dẫn…2 người ngồi cạnh nhau,ánh mắt họ nhìn nhau càng bí ẩn hơn…
-…Em làm tốt lắm…rất đau?…đừng buồn…rồi bọn họ…tất cả bọn họ rồi đều phải trả giá…
-…Anh có thấy chúng ta đi quá xa không…
-…Không hề,em sợ sao?…đừng sợ…còn có anh đây…em không thấy cuộc chơi ngày càng thú vị sao?…
-…Nhưng càng ngày em càng mất đi chính mình…chị ấy thật sự…ngày càng l7n1 dần trong em…
-…Không sao…vì cô ấy quá đau…cô ấy quá phẩn nộ…cô ấy quá bi thương…chúng ta chỉ cần làm cô ấy thoả mãn…cô ấy sẽ rời khỏi em…
-…Anh không muốn điều đó đúng không…?…anh không hề muốn chị ấy rời khỏi chúng ta đúng không…
-…Nói như thế còn ích gì…cô ấy căn bản không tồn tại…chỉ là 1 bóng mờ trong em…
-…Và người anh yêu là chị ta…không phải em…
-…Không phải là 1 sao…
-…Anh biết rỏ là thế…em chỉ có thân xác…còn chị ta có trái tim…
-…không có tim…em mới có thể nhẫn tâm…chừng nào cuộc chơi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/em-dong-y-ban-trai-tim-cho-quy/1002698/chuong-19.html