🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Cô Trang ra về, ba Nam cũng ra ngoài chỉ còn chú An Long đang lặng lẽ ngồi phía sau lưng tôi. Sở dĩ tôi biết được vị trí chính xác của chú cũng bởi vì sự va chạm lúc này.



Bàn tay chú ấm và mềm mại chẳng chai sần như tay tôi. Khi chạm vào đầu, tôi cảm nhận được sự cưng chiều của một người bố. Khi bàn tay dịu dàng ấy vuốt dọc sống lưng tôi, cảm giác thoải mái liền lan toả khắp cơ thể. Khi bàn tay thon dài ấy vỗ nhẹ lưng tôi theo từng nhịp rõ ràng, chỉ muốn mau chóng chìm vào giấc mộng xuân.



"Nếu năm đó chú không xuất hiện thì bây giờ Phác Anh đã là một đứa trẻ giỏi giang rồi nhỉ. Đều tại chú đúng không? Chắc là Phác Anh vẫn còn ghét chú lắm. Cũng đúng thôi Phác Anh được sinh ra trong một gia đình đầy đủ cha mẹ. Vì chú mà Phác Anh trở thành phiên bản hiện tại. Nếu có cách nào khiến Phác Anh tốt hơn, hoàn hảo hơn chú đều sẽ nương theo. Kể cả việc rời khỏi thế giới này..."



"An Long em nói vớ vẩn cái gì vậy?"



Là giọng của ba. Tôi có thể hiểu được sự tức giận mà ba đang kiềm nén trong âm thanh của mình. Bàn tay ở lưng tôi biến mất, có thể nó đã nằm gọn trong tay ba Nam rồi cũng nên. Tôi lúc này thật hèn nhát, không dám mở mắt càng không dám để lộ việc mình đã tỉnh giấc.



"Anh có thể không cần Phác Anh nhưng anh nhất định phải có em bên cạnh. Đến cả em cũng muốn bỏ rơi

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/em-doi-anh-cuoi-chan-troi/2752061/chuong-4.html

Chương trước
Chương sau
Nghe truyện Em Đợi Anh Cuối Chân Trời
Chương 4: Trịnh Hữu Phong
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.