Ở thành phố T có một thư viện khá lớn, từ Nhất trung đến thư viện chỉ mất khoảng mười phút đi bộ.
Thư viện được xây khá lâu nên có vẻ bề ngoài khá cổ kính, những bức tường cao lớn được sợ vàng. Nhìn từ xa, thư viện như một tòa lâu đài cổ xưa đầy uy nghiêm.
Bên trong thư viện được lắp điều hòa khắp nơi, không khí hoàn toàn đối lập với bầu không khí nóng bức ở bên ngoài.
"Òa, rộng ghê." Bạc Nguyệt Thiền nhìn những kệ sách cao ngất ngưởng, không nhịn được cảm thán.
"Lần đầu cậu đến à?" Quý Tuấn Hào có chút bất ngờ, "Dì Mộ nói cậu thích đọc sách lắm…"
"Cậu ấy à, chỉ thích tiểu thuyết thôi, ở thư viện không có nhiều thể loại cậu ấy thích nên có cho tiền cậu ấy cũng không chủ động đến." Âu Dương Lộ Khiết khinh khỉnh nói.
"Ấy chỗ kia có bàn trống kìa, qua đó đi." Bạc Nguyệt Thiền tảng lờ lời nói của Âu Dương Lộ Khiết, nắm lấy cổ tay cô ấy lôi đi.
"Thiền Thiền, cậu ngồi xem lại bài cũ trước đi nhé, mình đi xem sách một chút."
Âu Dương Lộ Khiết vừa đi được vài phút, Quý Tuấn Hào cũng đứng dậy, "Mình… mình cũng đi xem sách một lát, hai cậu ngồi đây nha."
Lời vừa dứt, anh ta liền thoăn thoắt chạy theo Âu Dương Lộ Khiết, để lại Bạc Nguyệt Thiền cùng Chung Tu Kiệt vẫn đang chẳng hiểu chuyện gì đang xảy ra.
Chuyện này có uẩn khúc!
Chắc chắn là có uẩn khúc!
Bạc Nguyệt Thiền nhăn mặt, cẩn trọng xâu chuỗi lại những việc vừa xảy ra, trong lòng thầm kêu gào mấy trăm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/em-diu-dang-hon-ca-anh-trang/246706/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.