Tôi thi đỗ hệ tại chức trường ĐH Kinh tế. Tôi báo cho chú tổ trưởng bể bơi để chú sắp xếp ca làm việc cho tôi. Nếu hôm nào tôi đi học thì tôi sẽ làm vào ca sáng. Ca sáng bắt đầu từ 5h sáng đến 1h chiều. Nhưng mọi người ở bể bơi thường bảo tôi đi muộn một chút cũng được. Bây giờ là tháng 9, trời vào thu, buổi sáng sẽ hơi se lạnh. Sau này tôi mới biết vì sao mọi người lại bảo tôi đi muộn hơn so với thời gian qui định.
Tháng 9, gió mùa thu se se khiến tâm hồn mỗi người đa sầu đa cảm luôn dạt về một miền ký ức xa xôi nào đó.
Tôi chẳng biết ai khuyên nhủ mẹ tôi mà mẹ tôi đưa tiền cho chú tôi, nhờ chú ấy mua hộ một chiếc xe máy Trung Quốc. Xe chính hãng đắt hơn khoảng 2-3 triệu. Mẹ tôi tính toán đắt hơn 2-3 triệu cũng không giải quyết việc gì. Cùng là cái xe máy, xe Trung Quốc hay xe chính hãng đều là xe Wave như nhau thôi.
Tôi nhớ có lần chị Thúy Chi đã nói với tôi: cố xin tiền mẹ mua cái xe máy. Bây giờ ai người ta còn đi xe đạp nữa. Người con trai nào muốn cưa cẩm mà nhìn thấy cô gái đi xe đạp, người ta cũng mất cả hứng. Nghèo quá ai dám rước. Bây giờ xã hội thực dụng rồi. Mình cũng phải tiến theo xã hội thôi. Lúc đó, tôi không nói gì, chỉ cười thôi.
Những hôm tôi làm ca sáng thì chiều tôi hoàn toàn rảnh rang, cho đến 6h tối mới phải đi học. Nghĩa là khoảng thời gian
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/em-dinh-tron-tranh-den-bao-gio/36596/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.