Bức tranh hoa giấy treo ở bức tường đối diện tầm nhìn của Từ Y Vân, cô đứng dậy bước đến gần bức tranh để ngắm kĩ hơn một chút.
Là bức tranh vẽ bông hoa giấy.
Lúc này Chu Quang Viễn đã rót nước xong bước ra, thấy Từ Y Vân nhìn đăm đăm bức tranh, anh bước đến.
Cô hỏi anh: "Vì sao lại là hoa giấy?"
Chu Quang Viễn cũng nhìn lên bức tranh, anh trả lời: "Vì hoa giấy rất dễ chăm sóc, bông hoa từ lúc nở rộ trên cây hay rơi rụng xuống mặt đất rồi thì nó vẫn giữ được dáng vẻ xinh đẹp vốn có của nó."
"Có người nói với tôi hoa giấy là tượng trưng cho tình yêu giản dị, bền lâu và chân thành." Từ Y Vân nói.
"Đúng vậy." Chu Quang Viễn gật đầu.
"Chú có từng được yêu như thế chưa?" Ý của cô là anh có muốn một người yêu anh như thế không?
Nhưng mà, ý truyền đạt chưa tới. Ánh mắt của Chu Quang Viễn thoáng qua nét trầm tư, bờ mi hơi cụp xuống rồi anh nhanh chóng xoay người đặt cóc nước xuống bàn.
"Cô nghỉ ngơi một chút đi, tôi có việc bận rồi." Anh nói.
Chu Quang Viễn né tránh câu hỏi của Từ Y Vân, cô cũng nhận ra điều đó nên đã không hỏi thêm gì nữa.
Từ Y Vân ngồi ở ghế nghỉ ngơi nhìn ra sân Chu Quang Viễn đang láp ráp những khúc gỗ được mài dũa lại, nếu cô đoán không nhầm thì hình như anh đang ráp một cái xích đu bằng gỗ.
Từng múi cơ săn sắc ở
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/em-den-vao-anh-nang-mua-ha/2697578/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.