Mang Chủng, ngày 6 tháng 6
"Cậu xem. Ở đây nhiều sao chưa này. Còn có cả trăng thanh gió mát nữa. Tuyệt quá rồi! Mau tận hưởng đi! Ở thành phố rất khó để được ngắm bầu trời đêm đầy sao này đấy!" Giọng cô gái có mái tóc dài màu hạt dẻ ngồi bên cạnh đang lải nhải.
Đúng vậy! Ngày mai phải về rồi, làm gì còn cơ hội để được ngắm cảnh bầu trời đêm này chứ. Cô đứng lên rồi dang rộng tay để đón những làn gió mát, từng đợt gió nhẹ mang theo cả hương hoa len lỏi xuyên qua từng sợi tóc rồi rời đi không chút luyến tiếc. Đứng trên cầu nhìn xuống dòng nước phía dưới, ánh trăng như đang an ủi, như đang níu kéo.
Thấy người bên cạnh đứng đần người ra, cô gái tóc hạt dẻ lên tiếng:
"Cậu ta thật đáng chết. Đi lâu như vậy, đến một cuộc điện thoại hỏi thăm cũng không có. Đừng buồn. Hoàng hôn hôm nay tuy không đẹp nhưng bình minh ngày mai chắc chắn sẽ mỉm cười chào đón cậu. Đi về thôi, tớ nhớ chiếc giường êm ái kia rồi!"
Cô thật lòng cảm ơn ông trời vì đã đem đến cho cô một người bạn tốt như vậy. Hạ Vũ là người bạn đầu tiên mà cô quen được khi chuyển nhà đến Lam Thành. Tính cách rất thân thiện, hòa đồng và đặc biệt nói rất nhiều. Hàng ngày đều đi bên cạnh cô lảm nhảm đủ điều, nào là "Hôm nay, Cục Cưng nhà tớ lại rụng thêm ít lông rồi. Cậu nói xem có khi nào nó sắp hói rồi không? Nếu thực sự như vậy thì tớ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/em-den-that-dung-luc/2944041/chuong-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.