🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Buổi chiều.

Hi Văn đang loay hoay trong bếp cùng bà Chu và bé Hân thì nghe thấy giọng của Đàm Gia Tường gọi mình.

"Văn."

Cô bất giác quay đầu, mái tóc đen được buộc lên, hơi rối một chút, trên người còn đeo một cái tạp dề màu xanh da trời. Anh vẫy tay gọi, mặc dù không hiểu sao anh lại gọi cô trong lúc này, nhưng cô vẫn ngoan ngoãn tháo tạp dề ra, rửa tay thật sạch rồi đến chỗ của anh. Nhìn cô có hơi luộm thuộm, nhưng anh lại rất thích cô đơn giản như vậy, trông rất thuần khiết. Thấy anh cứ nhìn mình mãi mà không nói gì, Hi Văn mới hỏi.

"Anh gọi tôi có việc gì?"

Đàm Gia Tường cầm ly trà lên xoay xoay một hồi rồi nói.

"Lên phòng thay đồ đi. Ra ngoài với tôi."

Lần này cô không hỏi như lần trước, chỉ im lặng mà lên phòng thay đồ. Sau khi bước xuống, ánh nhìn của Đàm Gia Tường đổ dồn về phía cô, khi cô đã mặc chiếc váy trắng thêu hoa nổi ở ngực mà anh chọn cho mình. Mái tóc dài xõa ra ở sau lưng, buộc lên nửa vời vô cùng dịu dàng và nữ tính. Đối với cô, đây là kiểu làm đẹp đơn giản nhất mà mình vẫn hay làm mỗi khi ra ngoài chơi cùng với cha mẹ khi còn sinh sống ở nhà. Vì cô chợt nhớ đến lời mà Đàm Gia Tường từng nói, khi ra ngoài cùng anh thì đừng để anh mất mặt.

Anh lái xe đưa Hi Văn dạo quanh thành phố một vòng rồi chạy đến mộ của mẹ. Nơi đây buổi chiều bình yên, những cành hoa tường vi nở

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/em-den-la-de-yeu-anh/281304/chuong-17.html

Chương trước
Chương sau
Nghe truyện Em Đến Là Để Yêu Anh
Chương 17: Đã Lâu Không Gặp
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.