Đàm Gia Tường nói rồi đẩy Hi Văn ra khỏi mình. Anh dứt khoát bước ra ngoài rồi quay người lại khoá chặt cửa, không cho cô đi đâu cả. Hi Văn thất thần đứng đó nhìn cánh cửa từ từ đóng lại, còn có âm thanh vặn chốt cửa rất dữ dội, giống như anh đang tự vật lộn với nội tâm của mình. Nhưng dù trong khoảnh khắc ấy, có nghĩ thế nào đi nữa anh vẫn lựa chọn nhốt cô ở trong phòng, vì anh nghĩ cô ngang bướng, mặc dù thật ra cả hai người đều như nhau.
Bước xuống lầu với sắc mặt khó coi, Đàm Gia Tường không để ý đến rằng Châu Khởi Như vẫn còn ở đó mà chỉ nói với bà Chu.
"Không được cho cô ta ra khỏi phòng nửa bước."
Anh đi lướt qua mặt cô ta, vừa định đi vào phòng thì cô ta lên tiếng, dường như cố tình để anh nghe thấy được.
"Đúng là không biết thân biết phận. Chưa gì đã chọc giận anh Gia Tường rồi."
Đàm Gia Tường quay người lại, nhìn vào mặt Châu Khởi Như. Cô ta cứng họng, bỗng chốc bị khuôn mặt đằng đằng sát khí cùng ánh mắt lạnh lùng kia làm cho tái mép.
"Cút ra khỏi nhà tôi, trước khi tôi cắt cái lưỡi cô ra."
Cô ta nhìn anh tủi thân, hai mắt hoe đỏ. Mặc dù từ trước đến giờ quan hệ của cô ta và Đàm Gia Tường không hề tốt đẹp, nhưng anh cũng chưa từng dùng những từ ngữ nặng nề như thế. Châu Khởi Như đoán ra được, một phần nào đó chính là vì sự xuất hiện của Hi Văn mà thành. Ông Đàm lúc này mệt đến
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/em-den-la-de-yeu-anh/281295/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.