Ánh nhìn như muốn ăn tươi nuốt sống người khác của Đàm Gia Tường làm tim Hi Văn đập thình thịch, nhịp tim cũng vì thế mà không ổn định làm cô thấy hơi khó thở. Anh bất ngờ đưa tay ra thô bạo tóm chặt cái cằm nhỏ của Hi Văn, dùng sức bóp mạnh làm cô đau đến mức buông mấy nhánh hoa kia xuống. Ép sát người mình vào cô, Đàm Gia Tường nghiến răng hỏi.
"Tôi có nói thế không? Tôi có bảo cô làm thế không?"
Nước mắt bất giác trào ra, cảm giác sợ hãi này Hi Văn chưa từng trải qua bao giờ. Cô cảm giác như bàn tay này chỉ cần dùng sức một chút, nhất định sẽ một phát mà bóp cô chết nghẹn. Bà Chu vừa khóc vừa giữ lấy cánh tay anh, mong anh có thể bình tĩnh lại.
"Cậu chủ đừng mà. Cậu làm vậy con bé sẽ chết mất."
Cô nhìn thẳng vào mắt anh, đột nhiên nhìn thấy được trong đôi mắt hẹp dài ấy có những nỗi đau đang cố kìm nén lại, cố gắng để mình thật dữ tợn để tạo ra một vỏ bọc hoàn hảo. Hi Văn đảo tròng mắt, thấy mái tóc trắng bạch kim ấy đang dần bị mồ hôi thấm ướt, chảy xuống bên mang tai. Đàm Gia Tường đẩy cô ra, ngã thẳng xuống đất, suýt nữa ngã vào mớ thủy tinh vỡ lộn xộn trên sàn. Anh hình như đã dần lấy lại bình tĩnh, thôi không còn đập đồ nữa mà nói với bà Chu.
"Bảo cô ta dọn dẹp rồi vào phòng con."
Cánh cửa đóng rầm lại.
Hi Văn thở hỗn hển, nhìn sàn nhà đang vung vãi các thứ mà thấy lòng không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/em-den-la-de-yeu-anh/281290/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.