Đàm Gia Tường lặng người, bàn tay cầm điện thoại không ngừng run rẩy. Lúc anh chạy xe như bay đến nơi, cũng là lúc nhìn thấy Hi Văn được đưa vào trong xe cấp cứu. Anh chạy về phía cô, đôi mắt đỏ ngầu, tinh thần hoảng loạn.
"Hi Văn? Em làm sao vậy?"
"Chuyện gì xảy ra với em vậy?"
Cô nhanh chóng được đưa vào phòng cấp cứu, còn anh đứng thẩn thờ ở bên ngoài, trên tay cầm bó hoa mà cô đã để lại ở nơi xảy ra tai nạn. Trên bó hoa là tấm thiệp chúc mừng do chính tay cô viết, chỉ với một dòng chữ ngắn ngủi, nhưng nó khiến tim anh như vụn vỡ.
Gia Tường. Em tin anh làm được mà.
Tay anh vò nát tấm thiệp chúc mừng, ngồi gục đầu bên ghế, đôi lông mày nhíu chặt. Anh nhớ mình đã trân trọng đoạn tình cảm này nhiều như thế, nhớ mình đã nâng niu và bảo vệ cô nhiều như thế. Vậy mà đến cuối cùng, cô vẫn không thể thoát khỏi những âm mưu của người khác. Hình ảnh người mẹ mà anh yêu nhất lại hiện lên, lúc bà nằm trên mặt đường lạnh lẽo toàn thân đầy máu. Khi đến chỗ của Hi Văn, anh cũng đã thấy máu, một vũng máu to.
Nước mắt nóng hổi rơi lã chã trên khuôn mặt ấy. Vốn dĩ hôm nay là ngày vui của anh, lẽ ra cả hai phải cùng nhau ăn mừng, vậy mà bây giờ lại xảy ra cớ sự này.
Làm ơn. Anh xin em. Đừng xảy ra chuyện gì hết. Cầu xin em.
Những hình ảnh ấy lại bủa vây lấy tâm trí anh, khiến anh như rối tung lên hết,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/em-den-la-de-yeu-anh/1843659/chuong-44.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.