“Anh em, thử chút không” Lâm Hào nhìn đám anh em xã hội bên Lục trung của mình, tay lại vỗ vỗ mặt Lưu Giai.
“Trắng cỡ này cơ mà” một người tiến lên, trên người cậu trai là đồng phục Lục trung, miệng còn đang ngậm điếu thuốc cháy dở, trên bắp tay có một hình săm, mái tóc nhuộm màu vàng kim nhưng Vu Y Ninh thấy nó giống chổi lông gà hơn.
Chổi lông gà giơ móng heo của mình về phía Lưu Giai, tay cậu ta nắm chặt mặt nhỏ, tay kia lại định xé nốt áo đồng phục.
“Bảo Triệu Minh Ngọc hét lên một câu đi” Vu Y Ninh quay sang thì thầm vào tai Bách Du Nhiên.
Cậu lấy điện thoại ra mở khoá, đăng nhập vào wechat, nhắn cho Triệu Minh Ngọc, đồng đội ở dưới lầu cũng rất biết hợp tác, hét to một câu.
Đám người bên trong giật mình, bước về phía cửa sổ nhìn xuống dưới không thấy động tĩnh gì: “Không có ai”.
“Đệt mẹ, mày có chắc là không có ai nhìn thấy, còn không lăn xuống xem xem” Lâm Hào tức giận gắt một câu, vứt điếu thuốc xuống nền đất, lại cầm thanh sắt vứt cho mấy đàn em.
“Lôi nó lên đây cho tao”.
Đàn em của Lâm Hào chạy xuống, nhìn đi nhìn lại cũng không phát hiện ra ai. Triệu Minh Ngọc cùng Lục Minh trốn trong ngăn tủ trong phòng thay đồ của nhân viên.
“Cậu dịch vào một chút đi” Triệu Minh Ngọc bị ép sát vào tường nói nhỏ vào tai Lục Minh một câu.
“À, xin lỗi, tôi không cố ý” Lục Minh ngượng ngùng nói một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/em-dem-ky-uc-gui-vao-nhung-canh-hoa/3395368/chuong-30.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.