Mặt trời vừa lên thiên đỉnh cũng là lúc kết thúc tiết học. Họ có khoảng 1 tiếng rưỡi để ăn và ngủ trưa, bình thường lăm nhõi con đã hay trốn ra ngoài trường, mỗi lần đều là thục mạng chạy về. Hôm nay Bách Du Nhiên còn phải họp hội học sinh nhưng vẫn không từ bỏ ý định ra ngoài trường ăn.
Bốn báo con đứng ngoài hành lang chọc ngoáy nhau, chờ vị đại thần bên trong phòng họp hội học sinh.
“Trưa nay ăn gì?”.
“Đến quán của hai vợ chồng lão Tần đi, ngoài rặng ngô đồng ấy” Minh đại đại có quen một cặp vợ chồng ở ngoài rặng ngô đồng. Họ có một quán ăn bình dân nhỏ, giá rất rẻ lại còn siêu ngon, nhưng nằm nơi trong ngõ nhỏ lại hơi khuất nên lượng khách không nhiều lắm.
“Được, được, nghĩ đến thịt kho là muốn đói rồi” Từ Bạch giờ trong đầu toàn là thịt kho tàu mềm rục, mắt cũng sáng long lanh lên rồi.
“Bạch Bạch, khép cái miệng vào, đừng để rớt ra giọt nào, ô nhiễm đất đai” đúng là Triệu Minh Ngọc, nói năng không kiêng nể gì.
“Ngọc nữ, cậu cứ phải nói lời ác độc vậy, tui đau quá, nên bữa nay cậu trả tiền nha” Từ Bạch làm bộ ôm tim, miệng thì cười ngọt sớt.
Vu Y Ninh thoát khỏi cuộc trò chuyện, nhìn xuống sân trường từ nãy tới giờ. Cô thấy phía dưới là Lưu Giai đang bị kéo đi đâu đấy.
“Ngọc nữ, chúng ta hành thiện tích công đức không?” Vu Y Ninh vẫy vẫy Triệu Minh Ngọc, chỉ xuống phía dưới.
“Không thích, chuyện của cậu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/em-dem-ky-uc-gui-vao-nhung-canh-hoa/3395366/chuong-28.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.