Lễ hội thật sự rất náo nhiệt. Vu Lộ Tuyết luôn kè kè cạnh Vu Y Ninh sợ con bé bị cuốn theo đám đông.
Vu Y Ninh hồi nhỏ rất thích ăn kẹo, nhìn thấy mấy xiên hồ lô, bé con nhõng nhẽo nỉ non để mẹ mua cho bằng được.
“Mẹ ơi con buồn đi vệ sinh” Vu Y Ninh kéo kéo tay áo mẹ.
“Để mẹ đi với con”
“Mẹ đang đứng xếp hàng mà, con tự đi một mình được” Vu Y Ninh nói thế nên Vu Lộ Tuyết cũng để con bé đi. Nhà vệ sinh công cộng rất gần chỉ cách hai ba hàng quán thôi.
“Hì hì, Ninh Ninh đi tí rồi về”
Thời điểm cuối của lễ hội rất nhiều pháo hoa được bắn lên, là lúc được người người mong chờ nhất. Lễ hội anh đào được tổ chức ở chân núi, đường không rộng rãi lại có chút hơi dốc.
Tiểu Ninh Ninh vừa rửa tay xong bước ra ngoài đã bị cuốn theo một đám người. Con bé vừa nhỏ vừa gầy chỉ đứng đến đùi một người trưởng thành cứ như vậy bị cuốn đến một địa điểm cao hơn để xem pháo hoa.
Tiểu Ninh Ninh bị lạc mất rồi, bé con ngồi dưới gốc anh đào nhìn nhìn một đống người lạ xung quanh. Thảm rồi, thảm rồi, mẹ sẽ đánh đòn Ninh Ninh mất.
“Mẹ ơi” con bé tự nói một mình, tay cầm mấy viên đá nghịch nghịch. Cũng không ai để ý bé con, người ta đều hướng ánh mắt trên bầu trời chờ pháo hoa nở rộ.
“Cậu làm gì vậy” Một bé trai cất giọng hỏi.
Vu Y Ninh không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/em-dem-ky-uc-gui-vao-nhung-canh-hoa/3395347/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.