5 năm sau...
Khả Hân thu dọn xong cặp sách chờ người nhà đến đoán. Lúc này, ngoài cửa tiến vào một vóc dáng cao ráo, người mặc vest xanh công sở, mái tóc đen dài cột đuôi ngựa, khuôn mặt đẹp đẽ mang một chiếc kính gọng vàng tao nhã.
Khả Hân mắt sáng rỡ nhìn người phụ nữ này, đôi môi ngọt cong lên đầy vui vẻ.
Các bạn nhỏ nhốn nháo nhìn, không ngừng nói: "Là mẹ của Khả Hân đấy!"
"Dì ấy đẹp quá!"
"Di ấy uống sữa gì mà da mặt trắng vậy?"
"Dì ấy ăn gì mà cao vậy?"
Khả Hân cong môi cười, khoác chiếc cặp nhỏ đứng dậy, chạy về phía Khánh Vân, đưa tay nhỏ câu lấy ngón tay cô, gương mặt đậy hãnh diện nhìn các bạn của mình như muốn công bố chủ quyền: đây là mẹ của tôi đó!
Khánh Vân xoa lấy đầu nhỏ của Khả Hân mỉm cười, nhìn sang cô giáo chào hỏi rồi mới dẫn Khả Hân về.
Khả Hân năm nay 5 tuổi, học lớp mẫu giáo. Năm đó, cô và Kiều Trang kết hôn sau mấy tháng thì bắt đầu thụ tinh nhân tạo, Khả Hân cũng là do cô sinh ra.
Khả Hân đi một đoạn bỗng dừng lại, Khánh Vân nhìn xuống cô gái nhỏ, dịu dàng hỏi: "Sao vậy?"
Khả Hân bĩu môi: "Chân đau!"
Khánh Vân ngồi xổm xuống, cẩn thận hỏi: "Chân nào đau?"
Khả Hân giơ giơ chân phải lên: "Chân này đau!"
"Làm sao đau?"
"Con đi không cẩn thận trúng phải chân bàn!"
"Về mẹ thoa thuốc cho!"
Khả Hân ngoan ngoãn gật gật đầu, đôi mắt tròn xoe chớp chớp nhìn cô đầy mong đợi. Khánh Vân khẽ cười, quay lưng lại nói:
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/em-dau-hut/937826/chuong-60.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.