Vương Đại Trúc bị Hàn Lẫm đá một cước trực tiếp văng ra khỏi đám người , té lăn quay một cái đến bên chân sơn phỉ.
Vương Đại Trúc ngẩng đầu một cái đã nhìn thấy sơn phỉ trước mắt , bị doạ đến lộn nhào chạy trở về chỗ người trong làng bên này .
Vương Lâm Hà mặc dù không thích Vương Đại Trúc , nhưng mà hắn cũng đồng ý với lời nói của đường ca mình .
* Đường ca : Anh họ xa
Mấy cái nữ nhân mà thôi , hoàn toàn không có cách nào so sanh với tính mệnh của hắn .
Hắn cảm thấy đến đến lúc sơn phỉ mang người đi rồi , bọn hắn hoàn toàn có thể đi đến địa phương khác , lại tìm mấy cái nữ nhân khác mang trở về .
Bây giờ bên ngoài khắp nơi đều loạn lạc , muốn tìm nữ nhân còn không phải chuyện dễ như trở bàn tay ?
Vương Lâm Hà nhịn không được nói :”Hàn Lẫm ngươi làm cái gì ? Ca của ta nói rất đúng , chỉ là bốn nữ nhân mà thôi , chẳng lẽ ngươi muốn mọi người chôn cùng nhau sao ?
Hàn Lẫm quét mắt nhìn hắn một cái , ngữ khí thản nhiên nói :” Nếu các ngươi thật sự lấy nữ nhân để đổi lấy cơ hội sống sót , cho dù đám sơn phỉ này tha cho mạng chó của các ngươi rồi , Hàn Lẫm ta về sau cũng sẽ lấy đầu các ngươi xuống .”
Người Vô Hoa thôn đều biết tính tình nóng nảy của Hàn Lẫm , hắn bây giờ dám nói như vậy , đến lúc đó tuyệt đối sẽ dám làm như
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/em-dau-cua-nam-chinh-khong-de-lam/1813355/chuong-44.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.