Cô nương câm lần theo tiếng kêu của tiểu thịt viên , mới tìm được vị trí của xe ngựa .
Nhưng sau khi nàng tìm tới xe ngựa , ở trêи xe ngựa không có nhìn thấy Nhị gia và Trương tú bà .
Cô nương câm lúc này thập phần tâm hoảng ý loạn , đang lúc nàng muốn nhìn bốn phía tìm xem , ánh mắt lập tức rơi xuống một bụi cỏ trước mặt con ngựa .
Cô nương câm cũng không biết làm sao có được đôi mắt thần thánh , khi chạm vào vết máu tươi trêи bụi cỏ , con ngươi lập tức nhịn không được co rút lại .
Cái mạng này của nàng là nhị gia cho , nàng không chỉ thề một lần , nhất định phải bảo vệ Nhị gia thật tốt .
Dù là cầm cái mạng này của nàng đi đổi , nàng cũng sẽ không chút chần chờ .
Ở trong mắt những người khác , nhị gia chính là một người tàn phế vừa ngốc lại vừa điên .
Nhưng trong mắt cô nương câm Nhị gia vô luận là ngốc hay điên , vẫn luôn là Nhị công tử Sở gia tài mạo song toàn đã cứu được nàng .
Lúc nàng phát hiện xe ngựa bị Trương tú bà cưỡi đi , trong lòng quả thực có thể nói là sấm xét giữa trời quang .
Nhị thiếu phu nhân trước khi xuống xe ngựa , rõ ràng đã dặn dò nàng và Vân Bích nhất định phải chiếu cố nhị gia .
Nhưng là về sau nhị thiếu phu nhân bị người đánh lén , Vân Bích nhất thời nhịn không được đã đi xuống xe ngựa .
Vân Bích cùng nhị
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/em-dau-cua-nam-chinh-khong-de-lam/1813338/chuong-27.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.