Căn tin đại học A
Lão đại: Lần leo núi này các ngươi có đi hay không?
Lưu Ly: Đương nhiên phải đi.
Lão tứ: không đi.
Tôi:Không đi.
Lão đại, Lưu Ly nhìn tôi cùng lão tứ chăm chú, bốn con mắt hình viên đạn bắn đến. Giống như muốn hỏi "Tại sao?"
Lão tứ run run ôm đầu: Không được đánh mình.
Lão đại: Ai muốn đánh ngươi? Ta chỉ muốn hỏi vì sao ngươi không đi được?
Tôi thảnh thơi gặm đùi gà nhìn ba người kia.
Lão tứ run run: Leo núi có gì hay? Vừa không có mạng, lại chẳng có đồ ăn ngon, đã vậy còn nguy hiểm nữa? Mình không đi đâu.
Lưu Ly: Lão đại, không phải cậu muốn tìm vài đồ đệ sao? Mình cảm thấy lão tứ rất có tiềm năng
Lão tứ trợn mắt, sợ hãi.
Lão đại: Đúng nha, ta cũng cảm thấy như vậy.
Lưu Ly: Vậy nhân dịp này, cậu hãy bắt đầu công việc tập luyện cho lão tứ đi.
Lão tứ khóc không ra nước mắt oán hận nói: Không cần, mình đi, mình nhất định sẽ đi.
Lão đại: Thế còn nghe được.
Rồi hai người nọ bắt đầu chuyển mục tiêu sang người đang gặm miệng đùi gà thứ ba ngon lành là tôi đây
Tôi: Không cần đe dọa mình, mình sẽ không đi, vô ích thôi
Lưu Ly: Sao cậu lại không đi? Việc tổ chức lần này là cơ hội tốt cho cậu với Hàn sư huynh đẩy nhanh tiến trình. Giờ nhà trường ban bố lệnh cấm yêu, hai người sẽ không có cơ hội nào tốt hơn cơ hội
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/em-dam-treo-tuong/3211771/chuong-35.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.