Nhóm vệ sĩ nghe xong lời của Đồng tổng, vừa muốn hành động thì lại bị Đồng Nhiên đột ngột lên tiếng gọi lại.
“Mấy cậu hãy theo dõi từ xa, xem cô ấy có về nhà bố mẹ hay không, không cần phải vào hẳn nhà…”
Dặn dò xong, Đồng Nhiên đưa tay xoa bóp huyệt thái dương, đi ra khỏi khách sạn rồi lái xe quay về trụ sở chính của tập đoàn.
“Cạch” một tiếng, cửa lớn công ty bị dùng sức đẩy ra, các nhân viên còn đang làm việc bị dọa sợ hết hồn, ngạc nhiên ngẩng đầu nhìn Đồng Nhiên mặt đầy sát khí bước nhanh tới.
Bọn họ chỉ dám im lặng ngồi chỗ của mình, thỉnh thoảng lại lén liếc nhìn Đồng Nhiên một cái.
Đại boss đột nhiên vọt tới trước bàn làm việc của Cảnh Giai Tuệ, hắn vừa đảo mắt liền nhìn thấy trên bàn có để một phong thư và một cái túi nylon nhỏ màu kem, trên thư viết “Gửi Đồng Nhiên”.
Đồng Nhiên cầm phong thư lên, dứt khoát xé toang miệng phong bì để lấy lá thư ra, nét chữ mềm mại của Cảnh Giai Tuệ liền hiện ra trước mắt.
“Đồng Nhiên
Lúc anh đọc được bức thư này thì em đã rời đi rồi.Xin anh đừng hao tổn tâm trí đi tìm em, em đã có ý định từ trước nên đã chuẩn bị rất kỹ càng.Rời xa anh, không phải vì em hận anh, mà hoàn toàn ngược lại, là vì em phát hiện ra mình vẫn giống như trước đây, vẫn bị sự ghen tuông làm mất đi lý trí, cho nên em không biết chúng ta có thích hợp để ở bên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/em-dam-quen-toi/1926927/chuong-72.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.