Nói là chiều sẽ về, nhưng đã qua hai ngày, Đồng Nhiên vẫn còn ở London xử lý công sự và việc riêng.
Cho đến khi Cảnh Giai Tuệ gọi điện thoại nói với hắn là cô muốn về nước, hắn mới vội vã trở về gấp.
Sau khi tài xế lái xe đưa Cảnh Giai Tuệ đến sân bay, Đồng Nhiên mới xuất hiện, đi cùng hắn là Huỳnh Kỳ Kỳ.
“Huỳnh tổng đến London có việc, vừa vặn đi cùng anh về.” Đồng Nhiên giải thích xong, Cảnh Giai Tuệ liền quay ra gật đầu cười với Huỳnh Kỳ Kỳ.Máy bay là của Đồng Nhiên, muốn cùng ai bay trên bầu trời xanh kia cũng là quyền lựa chọn của hắn.
Ít ra thì, càng đông càng vui, hành trình mấy giờ đồng hồ cũng sẽ không trở nên nhàm chán.
Đồng Nhiên có vẻ như đang gặp một số việc quan trọng, ở trên máy bay cũng phải tổ chức hội nghị từ xa trên máy tính, sắc mặt vô cùng tập trung.
Cảnh Giai Tuệ và Huỳnh Kỳ Kỳ ngồi ở khoang trước, hai mắt nhìn nhau.
“Tôi nghe Eric nói, hai người sẽ tổ chức đám cưới, chúc mừng cô.” Huỳnh Kỳ Kỳ vừa cười vừa lấy trong túi ra một cái hộp tinh xảo, “Đây là quà mừng tôi tặng cô trước, cô mở ra xem xem có thích không?”
Cảnh Giai Tuệ chậm rãi đưa tay ra tiếp nhận, mở ra, là một chiếc nhẫn đuôi cáo bằng kim cương, giao thoa với nhau giống như những giọt nước…
Đuôi cáo? Tượng trưng cho sự tự do và độc thân?
Món quà tặng này thật sự rất đẹp và quý giá, nhưng lại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/em-dam-quen-toi/1926913/chuong-67.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.