Đồng Nhiên không quan tâm đến ánh mắt của anh trai và cháu, bảo Cảnh Giai Tuệ ngồi trên sô pha nhỏ trong phòng họp, sau đó hắn ngồi xuống vị trị chính.Đồng Tự ho nhẹ một tiếng, gật đầu với Đồng Nhiên, nói : “Cậu đã đến rồi, chúng tôi cũng đã ngồi chờ được một lúc, lát nữa nhóm thành viên hội đồng quản trị sẽ đến, có nên để cho cô ấy tránh đi chỗ khác hay không.” Hắn chỉ vào Cảnh Giai Tuệ nói.
Một số người trong hội đồng quản trị đã có mặt vừa nghe thấy lời hắn nói liền ngẩng đầu lên, nghi hoặc nhìn Cảnh Giai Tuệ.
“Không cần, cô ấy tới để làm thư ký hội nghị.” Đồng Nhiên thản nhiên nói.
Cảnh Giai Tuệ nhìn thấy được vẻ khinh thường trong mắt Đồng Tự, vốn đang muốn đứng lên lại chậm rãi ngồi xuống, nghĩ tới những lời buổi sáng trước khi ra cửa Đồng Nhiên đã nói với mình, cô lại bình tĩnh mở laptop đặt trên bàn trà ra.
Đồng Tự nhìn Cảnh Giai Tuệ không có ý định rời đi liền lạnh lùng thu hồi ánh mắt, cúi đầu chuẩn bị một số văn kiện, Đồng Hiểu Lượng cũng không nhìn cô nữa, cố ý quay đầu đi chỗ khác.
Chỉ chốc lát sau, mọi người đã đến đông đủ, các nhân vật quan trọng đối với chỗ làm việc bỗng dưng xuất hiện thêm một nhân viên thì cũng coi như không có gì, cho nên ngoại trừ hai cha con họ Đồng ra thì không có ai để ý đến Cảnh Giai Tuệ.
Sau khi bọn họ chào hỏi ngắn gọn xong, Cảnh Giai Tuệ biết, công ty mới
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/em-dam-quen-toi/1926873/chuong-49.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.