Nghĩ như vậy, cô cố gắng thôi miên chính mình thả lỏng một chút, chuẩn bị sẵn sàng rồi đi tới cửa phòng tân hôn.
Đồng gia mặc dù giàu có, nhưng lúc cưới vợ cũng không lộ ra sự giàu có đó, cũng không mua cái gì có giá trên trời, chẳng qua là có một số vật dụng đôi rất mới.
Cảnh Giai Tuệ cũng không để ý phòng ở lớn hay nhỏ, lúc trước nghe Đồng Hiểu Lượng nói không cần phải ở lại biệt thự Đồng gia khiến cho cô thở phào nhẹ nhõm.
Bà mẹ chồng kia, không phải là người có thể ở chung được!
Đi đến nhà mới, tuy rằng chỉ là một căn nhà nhỏ, nhưng được trang trí rất có phong cách, mặc dù Đồng Hiểu Lượng học kinh doanh buôn bán, nhưng bản thân lại rất đam mê hội họa, bức tranh treo trên vách tường ngay lối vào chính là bức tranh mà hắn đã vẽ Cảnh Giai Tuệ, chỉ cần nhìn vào bức tranh là có thể thấy được tình cảm của hắn dành cho cô, đối với người nghiệp dư như Cảnh Giai Tuệ thì có thể xem là nhìn được.
Nhóm phục vụ vừa đem tủ quần áo cùng giường lớn vào phòng thì điện thoại Cảnh Giai Tuệ lại vang lên, lấy ra thì thấy tên Bạch Văn Văn hiện trên điện thoại. Vừa nhấn nút nghe, đầu dây bên kia liền truyền đến tiếng khóc nức nở: "Chị Cảnh, chị có bận gì không?"
Bạch Văn Văn bình thường chỉ gọi cô là trưởng phòng Cảnh, rất hiếm khi gọi chị Cảnh, đa số dưới mọi tình huống đều gọi ba chữ kia hay gọi thẳng tên của
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/em-dam-quen-toi/1926764/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.