Edit: hana
Beta: hana
Cháy , mau dập tắt lửa
Lộ Hiểu Vụ cùng đồng nghiệp công ty ăn xong cơm chiều, mới kéo thân thể mỏi mệt về nhà.
Vừa vào cửa, cô liền nhìn thấy giày da của Mạnh Dịch Nam, anh ở nhà.
Lộ Hiểu Vụ ở phòng khách gọi lớn một tiếng “Em đã về!” Không thấy ai trả lời, Lộ Hiểu Vụ đi về phía trong, khi đi ngang qua thư phòng liếc mắt một cái thấy Mạnh Dịch Nam ở bên trong. Cô cũng không quá để ý đến cơn tức của anh buổi trưa, tiếng chuông cảnh báo trong lòng khẽ rung, nhất định sẽ có phiền toái.
Lộ Hiểu Vụ cảm thấy cơ thể toàn mùi mồ hôi, chun chun mũi, đi vào phòng ngủ, muốn tắm rửa một cái rồi mới quan tâm đến Mạnh Dịch Nam.
Lộ Hiểu Vụ sau khi tắm rửa thoải mái đi ra, ngồi trước bàn trang điểm bôi một chút kem dưỡng da, chậm rãi sấy tóc xong mới đi khỏi phòng ngủ.
Mạnh Dịch Nam còn ở thư phòng? Lộ Hiểu Vụ tiến vào phòng bếp rót một ly nước, chậm rãi đi hướng thư phòng, tựa vào cạnh cửa nhìn Mạnh Dịch Nam, nhẹ nhàng hỏi “Anh có uống nước không?” Không có đáp lại.
Mạnh Dịch Nam ngồi ở da ghế, cả người vùi ở trong đó, nhìn không tới mặt anh, chỉ mơ hồ nhìn thấy đỉnh đầu anh và đôi chân dài lộ ra bên ngoài bàn, còn có chút khói bốc lên, anh thì ra ở nhà hút thuốc? Lộ Hiểu Vụ trừng mắt buồn bực, anh nhất định có chuyện bực mình, bằng không anh sẽ không hút thuốc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/em-dam-noi-em-khong-tinh-phuc/1953043/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.