Edit: Linh tinh lung tung
Lộ Hiểu Vụ vừa đến văn phòng, liền thấy Giản Ngọc Đình cùng Dương Mị Nhi dùng ánh mắt cực kì ái muội nhìn mình, hoàn toàn trắng trợn lõa lồ mà muốn cô nhớ lại một hồi kinh tâm động phách.
Lộ Hiểu Vụ cố nén tức giận trong lòng, đem huyết áp không chế không được tăng, không thể lại chịu ảnh hưởng của bọn họ được.
Quản lí chốc lát đi vào, thẳng tắp hướng đến vị trí của nàng, “Lộ Hiểu Vụ, ngày mai bộ phận tiêu thụ có hoạt động, muốn mượn cô đi qua vài ngày.”
Lộ Hiểu Vụ giật mình, nâng mắt nhìn quản lí, thật là nghi hoặc, sao lại là cô?
“Quản lí, Lộ Hiểu Vụ đối với nghiệp vụ không quen, tôi sợ cô ấy làm không được, không bằng tôi đi cho.” Dương Mị Nhi vừa nghe, chủ động xin đi giết giặc.
“Quản lí, tôi cũng có thể a.” Giản Ngọc Đình cũng đứng lên .
Lộ Hiểu Vụ nhìn hai người, trong lòng sáng tỏ, bọn họ sẽ không bỏ qua cơ hội để được tiếp xúc thân mật với những người đàn ông độc thân trong công ty. Ngành nghiệp vụ đều là những người trẻ tuổi, hơn nữa nghe nói gần đây cấp trên trực tiếp phái người mới xuống, làm nơi trọng điểm bồi dưỡng nghiệp vụ công ty.
Chỗ làm của Lộ Hiểu Vụ là một công ty trực thuộc trung ương thuộc sở hữu nhà nước sau cải chế lại thành công ty cổ phần. Rất nhiều quản lý cấp cao phụ thuộc mong đợi vào cấp cán bộ, bình thường không trực tiếp nhận người, đều là được
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/em-dam-noi-em-khong-tinh-phuc/1953041/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.