Edit: hana
{Hana: *bon chen* đoạn cuối điêu lắm, hô hô hô, cái tên chương đã bị ta đổi rồi, vì sao ư, vì nếu để nguyên thì khó hiểu, mà chuyển qua tiếng thuần việt khiến mọi người dễ hiểu thì lại khiến ta đỏ mặt, vậy nên ta đổi tên… hố hố}
Khi Mạnh Dịch Nam đưa Lộ Hiểu Vụ vào nhà, dọc theo đường đi cô quần ma loạn vũ, cô gái này sao có thể phẩn khởi quát mắng như thế chứ?
Mạnh Dịch Nam xoay người đóng cửa, Lộ Hiểu Vụ đã cởi xong giày, đi hai chân trần vào phòng khách, Mạnh Dịch Nam lo lắng đi theo.
Lộ Hiểu Vụ bước đi siêu vẹo ngã vào sô pha, ngoài miệng phì phì kêu ca “Nước, em muốn uống nước.”
Mạnh Dịch Nam trừng mắt nhìn khuôn mặt hồng lên vì say rượu của cô, mắt trầm xuống, xoay người tiến vào bếp rót nước. Khi hắn trở lại, hình ảnh đầu tiên đập vào mắt hắn khiến hắn không thể nhìn đi hướng khác. Lộ Hiểu Vụ tự nhiên tựa vào sô pha, từ từ cởi các nút thắt trên váy áo.
“Lộ Lộ” Mạnh Dịch Nam vội vàng đi qua, đem chén nước đặt xuống, bắt lấy cô sờ loạn. Đầu óc không tỉnh táo đi, xem từ này em còn dám uống loạn, ngón tay thành thạo vốn chỉ dùng để cởi quần áo thôi a “Muốn ngủ, đi vào phòng ngủ.”
“Không cần!” Lộ Hiểu Vụ vung tay lên, đưa mặt hắn đẩy ra, “Hôm nay đánh chết cũng không lên giường!” Cô hôm nay tuyệt đối sẽ không làm cho hắn thực hiện được ý muốn làm bậy, hôm nay cô muốn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/em-dam-noi-em-khong-tinh-phuc/1953037/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.