Sau khi cô mất được một tuần, hắn ngày đêm chỉ chìm trong men rượu, bỏ bê công việc cũng không quan tâm đến Lys. 
"Con mau tỉnh lại đi. Trước khi mất, con bé nói với con những gì con quên rồi sao? Lys con bé không còn mẹ thì cũng phải có ba chứ? Hay con muốn mặc kệ con bé?." bà Hạ bước vào phòng thấy hắn ngồi dưới sàn nhà tay thì cầm chai rượu. 
"Mẹ à...con phải làm sao đây? Cô ấy bỏ con rồi." hắn khóc to hơn, bà ôm hắn vỗ nhẹ lên vai. 
"Con phải mạnh mẽ lên, ở bên kia nếu con bé nhìn thấy con như này thì nó sẽ đau lòng biết nhường nào?". 
Ngày hôm sau hắn thức dậy thấy Lys bé bỏng của hắn khóc bù lu bù loa vang cả căn nhà, bảo mẫu cũng không thể dỗ nổi. 
Hắn bước ra khỏi phòng ngìn thấy bé con đang ngập nước mắt nhìn hắn rồi lại khóc to hơn. 
Hắn nhận lấy Lys từ tay dì bảo mẫu. Bé con nhìn hắn thích thú nín khóc rồi toe toét miệng cười. Hắn nhìn Lys không khỏi ngỡ ngàng. Tại sao bé lại giống cô như vậy được chứ? 
Ông bà Hạ nhìn hắn bế Lys mà cười. Kể từ đó, mọi việc từ cho ăn đến ngủ của Lys đều do hắn phụ trách, công việc cũng mang hết về nhà làm, ngoài những cuộc họp gặp đối tác thì hắn mới rời khỏi nhà. 
Nhưng chỉ rời khỏi được 30 phút thì Lys lại bắt đầu khóc, không ai dỗ được ngoài hắn ra. Nên khi ra ngoài họp hắn cũng mang theo con ra ngoài. 
Nhiều đối tác cũng không khỏi ngỡ ngàng vì 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/em-dam-chay/435878/chuong-39.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.