Cô thay chiếc váy xanh da trời khoét sâu xuống ngực, dài đến gót chân. Tôn lên vòng 1 tràn đầy. 
Cô bước ra ngoài thấy hắn ngồi ở đấy rồi. Cô cho hắn một cái lườm rồi quay ra chỗ bà Hạ đang giúp dì Trần sắp xếp đồ đạc. 
"Hàn Thiên anh ấy không đến đây ạ?" cô thắc mắc. 
" Cty ở New York có vấn đề nên nó đã sang đó từ hôm qua rồi, hôm nay Nhất Ngôn sẽ đưa chúng ta về ". dì Trần đang sắp xếp đồ nói. 
Hàn Thiên đối với cô cũng như Trình Khiết vậy. Chỉ là quan hệ anh em bình thường. Thế nhưng không ai để ý phía ghế sô pha mặt hắn đã đen như đáy nồi từ bao giờ rồi. 
Nhất Ngôn tức giận nắm tay thành nắm đấm, nghĩ cô lúc nào cũng chỉ nhắc đến tên đó. Nếu cô dám qua lại với anh ta hắn sẽ làm chết cô, không cho cô xuống được giường. 
Cô nhận ra có người đang nhìn mình, quay lưng lại thấy hắn đang chằm chằm nhìn cô như muốn ăn tươi nuốt sống vậy làm cô phải rùng mình. 
" Không cần làm phiền anh Hạ đây đâu. Dì để con gọi chú Trình- người lái xe riêng của cô, đến đón chúng ta" cô nhìn hắn với ánh mắt thách thức. 
" Chú ấy nghỉ cả tuần nay về quê thăm gia đình rồi con quên rồi sao?" bà Hạ lên tiếng đưa ánh mắt ra hiệu cho dì Trần. 
"Đúng rồi đó Laura, con quên rồi sao?" dì Trần phối hợp. 
Cô đành miễn cưỡng để hắn đưa mẹ con cô về nhà. 
Trên đường đi, trong xe không khí căng thẳng bởi không 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/em-dam-chay/435864/chuong-26.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.