"Tiểu Linh, là em thật sao?" thấy khuôn mặt quen thuộc ấy hắn vội chạy tới ôm chầm lấy cô.
Cô ngây ngốc ngồi thần ra đó không biết phải làm gì. Hắn càng ôm chặt cô lại, người đàn ông hai mấy năm qua chưa từng rơi giọt nước mắt nào mà để giờ nhìn thấy cô hắn vui hơn cả được gặp mẹ vậy.
"Anh gì ơi, anh nhận nhầm người rồi. Tôi là Laura không phải cô Tiểu Linh gì đó đâu" cô vội đẩy hắn ra.
"Em đang giận nên không muốn gặp lại anh đúng không?" hắn giữ chặt hai bả vai của cô lại.
Đúng lúc này, Lãnh Hàn Thiên bước vào thấy có người đàn ông lạ mặt đứng trước mặt Laura liền bước tới.
"Laura, em quen người này sao?" Hàn Thiên nhìn cô hỏi.
"Em không biết anh ta là ai, anh ta cứ gọi em là Tiểu Linh" cô nói.
"Chắc chắn là em đang giận dỗi anh nên mới tỏ ra không quen biết đúng không? Em mau về cùng anh." nói đoạn hắn kéo tay cô ra ngoài.
Chưa kịp bước thì tay của hắn bị tóm chặt lại.
"Anh mau thả cô ấy ra, cô ấy đã nói là không quen anh rồi mà" Hàn Thiên ra mặt.
"Anh là gì của cô ấy mà bắt tôi phải bỏ ra?" hắn cau mày.
"Tôi là chồng của cô ấy, anh không thấy vợ tôi đang mang thai hay sao? Làm ơn đừng thấy ai xinh cũng nhận nhầm". Hàn Thiên giật tay hắn ra.
Nhất Ngôn lúc này mới chú ý tới bụng của cô. Đúng là cô đang mang thai thật, lửa giận trong hắn như trỗi dậy.
Cô dám bỏ hắn để đi theo tên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/em-dam-chay/435860/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.