Ngọc Huệ tay dơ một chiếc váy lên ngắm ghía rồi hỏi tôi:
- Thế nào, cái này có được không?
Tôi đánh giá chiếc váy một lượt từ trên xuống dưới, lắc lắc đầu, chiếc váy trên tay Ngọc Huệ đang cầm là một chiếc váy ren đen, phía trước ngực cổ sẻ rất sâu, phía sau để hở cả một khoảng lưng rộng, mặc dù hoa văn ren trên chiếc váy rất đẹp, nhưng nó quá hở hang, mà Ngọc Huệ lại đã có chồng rồi, không nên mặc các loại váy như vậy thì hơn.
- Chọn cái khác đứng đắn giản dị hơn một chút đi ạ.
Ngọc Huệ thấy tôi nói vậy thì ìu xìu mặt, dơ nên dơ xuống chiếc váy đắn đo vài bận rồi mới cất lại giá treo.
- Cậu làm ơn chọn dùm tớ cái áo nào kín đáo một chút được không, cái nào cũng ngắn cũn lộ ngực hở vai như vậy là để làm cái gì?- Bích Như đứng khoanh tay cao giọng nói. Tôi thầm gật đầu tán thành ý kiến của cô ấy.
Ngọc Huệ lại không như vậy, cái tính hiếu thắng trước giờ vẫn không thay đổi, lúc nào cũng tự cho mình là đúng. Tự nhận mình là tín đồ thời trang chính hiệu, nay lại bị một cô bạn có con mắt thẩm mĩ bé cực hạn, suốt ngày quần jeans áo sơ mi chỉ trích. Cảm thấy vô cùng khó chịu, Ngọc Huệ khẽ bĩu môi nói.
- Hứ, tớ ăn mặc thế nào còn phải cần cậu nhắc, Bích Như ơi là Bích Như, bao giờ cậu mới có thể thay đổi con mắt nhìn của mình đối với những bộ trang
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/em-da-vui-chua-anh-guc-nga-roi-do/2378680/chuong-25.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.