Tôi đưa hắn về nhà, định bụng sẽ băng bó vết thương cho hắn, hoàn thành nghĩa vụ xong, sau đó đạp hắn ra khỏi cửa, đuổi về luôn. Nhưng tên này cứ thích dùng dằng, hắn bảo hắn cần đi tắm, tôi không chịu, bởi ở đây làm gì có quần áo của hắn, bảo hắn mặc lại bộ cũ á, có mà điên. Bảo hắn mặc tạm quần áo của tôi, hắn đời nào chịu.
Y Thần một mực muốn đi tắm, nói với tôi chốc sẽ có người đem quần áo đến, tôi nhận hộ hắn là được. Tôi còn chưa đồng ý, hắn đã nhảy vào phòng tắm, hỏi tôi có dám xông vào lôi hắn ra hay không?
Đành thôi vậy, tôi lấy quần áo, qua phòng chị Cố Vi tắm nhờ, chiếc ô vừa nãy tuy không nhỏ, nhưng đối với hai con người trưởng thành như chúng tôi lại không hề vừa vặn, thế nên tôi bị ướt mưa không ít, mặc dù Y Thần toàn nghiêng ô về phía tôi, hắn bị ướt cả nửa người.
Tôi thấy vừa ngọt ngào vừa thấy có cái gì đó không đúng đắn, trong lòng hơi hoang mang, dường như những việc đang xảy ra đây khiến tôi khá vui, có thêm chút sức sống, nhưng hoa nào mà hoa chẳng tàn, mộng đẹp rồi có lúc phải tỉnh. Tôi một mực muốn giữ khoảng cách với Y Thần, một mặt không biết hắn đang nghĩ gì, một mặt lo sợ nếu lần này hắn đến rồi lại đi, tôi sẽ không quá luyến lưu mà đau lòng hồi tưởng.
Lúc trở về phòng, tôi thấy hắn đang cho con cá vàng trong chiếc bình thủy tinh đặt trên kệ bàn,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/em-da-vui-chua-anh-guc-nga-roi-do/2378662/chuong-32.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.