Phải nói rằng, vẻ đẹpkhuynh quốc khuynh thành của Triệu Tử Mặc, cực kỳ lãng phí tài nguyên quốc gia.
Đây cũng là kết quả mà toàn bộ thành viên đại biểu chophòng ký túc xá 0609 học viện Phong Đại thành công nhất trí.
Mỹ nữ đẹp như ánh mặt trời tên Khương Khuơng nói: “Talần đầu tiên nhìn thấy A Mặc quả thực vô cùng kinh diễm, khuôn mặt quyến rũxinh đẹp, ánh mắt câu hồn nhiếp phách, thần sắc hồng hào đáng yêu, dáng ngườicó lồi có lõm, tuyệt đối là vẻ đẹp chim sá ca lặn hoa thẹn liễu hờn, người gặpliền thích, hoa trông liền nở, chim thấy liền hót, bất cứ ai được chiêm ngưỡngvẻ đẹp ấy cũng phải ngẩn ngơ mê mẩn. Cực đại mỹ nữ như vậy xuất hiện ở phòng kýtúc xá chúng ta, ban đầu ta còn cứ tưởng nhất định phải là cực kỳ kiêu căng ngạomạn hống hách, chỉ có thể đứng nhìn từ xa mà vô phương tiếp cận. Có điều saunày, ta hình như đã hoàn toàn bị sụp đổ hình tượng.”
Lúc đó là một buổi hoàng hôn đầu thu, Khương Khươngngồi trên bãi cỏ héo rũ ở sân vận động, đôi mắt nhìn về phía Triệu Tử Mặc ởđằng xa đang khoác một chiếc áo phông đơn giản mà nở nụ cười vô cùng sảngkhoái. Khương Khuơng chỉ có thể lắc đầu:
“Xem đi xem đi, đã không thèm ăn mặc trang điểm chophù hợp diện mạo thì thôi cũng không nói làm gì, nhưng ngay cả đến thục nữ cũngkhông chịu an phận mà làm, mỉm cười bừa bãi, bước đi hùng hổ mạnh bạo chả cókhí tiết gì cả, hoàn toàn không có ý thức tự giác làm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/em-cuoi-hay-khong-deu-khuynh-thanh/2315021/chuong-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.