Triệu Tử Mặc không biết Tiêu Sở Diễn rốt cục dùng cáchgì để giải quyết, nhưng nếu hắn đã đồng ý, rằng đến lúc đó mà cô vẫn chưa hoànthành được nhiệm vụ, liền có thể ở cuộc thi biện luận mà đặt câu hỏi, vì vậycho nên, hiện giờ cô cực kỳ bình thản không chút gì lo lắng.
Dù sao thì, tình yêu trong bóng tối của Tiêu Sở Diễnhắn, cũng đã đến lúc phải đưa ra ngoài ánh sáng rồi.
Sau khi tan học, Thi Tiểu Phì như bao ngày phi thẳngluôn về nhà, Cố Thành Tây ở ký túc xá tiếp tục viết tiểu thuyết, còn KhươngKhương thì kiên nhẫn đi tìm tung tích của Tề Lỗi, chỉ còn lại Triệu Tử Mặc đànhmột thân một mình lê xác đến thư viện.
Ở thư viện rất yên tĩnh, giờ này căn bản là không cóngười nào, Triệu Tử Mặc đi qua mấy giá sách tìm tư liệu liên quan đến Văn học,những ngón tay trắng nõn nhỏ nhắn cứ thế mà lướt qua từng quyển sách.
Triệu Tử Mặc thật lòng rất muốn tìm kiếm bóng dáng củacực phẩm, thường xuyên không tự chủ được mà mở thật to đôi mắt, con ngươi longlanh như mặt gương dưới ánh mặt trời, khiến cho người ta một khi nhìn vào thìrất khó mà dứt ra được.
Đến gần hàng sách cuối, Triệu Tử Mặc rốt cục cũng tìmthấy cuốn cần tìm, hai bản in song song nằm cùng một chỗ, cô cẩn thận rút mộtcuốn ra, bất ngờ một cuốn sách dày cộp phía đối diện cùng lúc đó cũng được đưakhỏi giá, để lộ một khoảng không hình vuông khá rộng, khiến cho một khuôn mặtthanh nhã phóng khoáng ngay lập
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/em-cuoi-hay-khong-deu-khuynh-thanh/2315004/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.