Triệu Tử Mặc bị giam lỏng.
Điện thoại di động, điện thoại cố định, laptop kết nốimạng, tất cả những phương tiện có thể liên lạc với bên ngoài đều bị ba cô tịchthu hết, phạm vi hoạt động chỉ được phép hạn chế trong phòng ngủ, mỗi ngày babữa cơm đều là mẹ cô tận tay mang vào, ngày tháng chầm chậm trôi qua chán muốnchết, trong phòng ngoại trừ sách giáo khoa chuyên ngành ra, tất thảy còn lạicũng chỉ là sách giáo khoa chuyên ngành.
Triệu Tử Mặc gục trên bệ cửa sổ, trầm tư suy nghĩ mộthồi lâu, sau khi suy xét kỹ càng rằng nếu bây giờ bện dây thành sợi để leoxuống dưới cũng chẳng đưa tới kết quả gì, có khi còn thảm hại hơn, cho nên đànhphải leo lên giường, trùm chăn ngủ tiếp.
Nhắm mắt lại, hiện ra trong đầu cô bây giờ chỉ còn lạinhững hình ảnh lúc ở “Thiên thượng nhân gian ngu nhạc thành.”
Chiều hôm đó, cảnh sát áp giải toàn bộ đám người cómặt tại vũ trường và những phòng KTV xung quanh về đồn tra khảo từng người, vốndĩ cô và cực phẩm chỉ cần phối hợp một chút đã có thể được thả đi, ai ngờ lúcnữ cảnh sát lục soát người, lại tìm thấy trong túi áo khoác của cô có xuất hiệnthêm mấy viên thuốc lắc…
Triệu Tử Mặc kinh ngạc tột độ, chỉ biết trợn tròn mắt.
Cố Thành Ca hiển nhiên cũng cảm thấy bất ngờ, tìnhhuống phát sinh thế này hoàn toàn nằm ngoài dự liệu của anh, nhưng anh vẫn rấttỉnh táo giải thích với cảnh sát: “Thứ này không thể của cô ấy được, có thể lấykết quả kiểm tra dấu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/em-cuoi-hay-khong-deu-khuynh-thanh/2314949/chuong-38.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.