Có lẽ vì câu nói của Kỷ Hạ có tác dụng, Chu Thụy Hào không đi tìm cô nữa, thậm chí còn tránh mặt cô. Kỷ Hạ rất hài lòng, cuối cùng cũng có cuộc sống đại học thoải mái tự do như ý muốn.
Buổi học thể dục đầu tiên, thầy giáo dạy cách rê bóng. Bởi vì Kỷ Hạ chưa từng động vào bóng rổ bao giờ nên hơi luống cuống.
Thầy giáo nói về nội dung thi cuối kì, yêu cầu học sinh chạy 3 bước rồi ném bóng vào rổ là được. Thực hiện 10 lần, ném bóng vào rổ 6 lần thì qua môn. Mà chạy ba bước này cần tránh 2 vật cản, thực hiện trên 1 phút rưỡi mỗi lần thì phạm quy.
Với bạn nam nào hay chơi thì rất đơn giản, nhưng Kỷ Hạ là ‘tấm chiếu mới’, cô thấy khá khó.
Kỷ Hạ xếp hàng chờ tới lượt, làm đi làm lại 4 lần nhưng chưa vào quả nào. Cô cảm thấy mình thất bại thật, không hiểu sao lúc đăng kí lại chọn bóng rổ.
Học phần thể chất còn có aerobic và yoga thích hợp cho sinh viên nữ nhưng cô lại không chọn.
Giờ hối hận cũng chẳng làm gì được, cuối cùng vẫn phải học thôi, thầy giáo môn này khoảng ngoài 45 tuổi, nước da ngăm đen nhưng lại rất hiền, kiên nhẫn dạy cho các cô.
Kỷ Hạ học tiết đầu tiên mà còn mệt hơn lúc làm bài tập.
Tan học, cô cầm điện thoại thấy cuộc gọi nhỡ của Phó Ninh Tất, cậu nhắn tin hỏi cô đang ở đâu.
Kỷ Hạ bảo mình đang ở sân thể dục, Phó Ninh Tất dặn cô không được đi đâu, cứ đứng đấy chờ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/em-cuoi-gio-nhe-thoi/954974/chuong-36.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.