Giờ thể dục giữa giờ, vì đã có điểm thi nên ai cũng thấy nhẹ nhõm hơn hẳn.
Dương Đồng Đồng kéo tay Kỷ Hạ xuống lầu, hâm mộ nói: “Lần này thành thích của Phó Ninh Tất cao quá, chắc cậu ta biết ơn cậu lắm đó.”
“Cậu ấy cũng nỗ lực nhiều mà, tớ cảm thấy Phó Ninh Tất rất thông minh, nếu không thì sẽ chẳng tiến bộ như vậy.” Kỷ Hạ cảm nhận được Phó Ninh Tất tiếp thu khá tốt, tư duy nhanh nhạy, chẳng qua lười mà thôi.
“Hiện tại ai cũng muốn ngồi cùng cậu đó, bảo là nếu được ngồi cùng cậu thì nhất định sẽ tiến bộ.” Dương Đồng Đồng cười tủm tỉm.
Kỷ Hạ khẽ cười, học hành thì phải dựa vào chính mình, cô cũng chỉ là hỗ trợ mà thôi, làm gì có chuyện cứ ngồi cùng cô thì sẽ học giỏi chứ.
“Bọn họ nghĩ nhiều rồi, học tập không có đường tắt đâu.” Kỷ Hạ nói.
Dương Đồng Đồng thở dài: “Cậu cũng biết mà, bình thường Phó Ninh Tất cà lơ phất phơ chẳng ra dáng học sinh tí nào, mà ngồi cùng cậu chưa lâu thì thành tích cao như thế, mọi người nghĩ cậu có bí quyết.”
“Không có.” Kỷ Hạ bất lực trả lời, “Phó Ninh Tất rất nỗ lực, tớ có thể chứng minh.”
“Dù sao cậu ta cũng bị cậu thuần hóa.” Dương Đồng Đồng buông tay, cô giải thích thế nào cũng không nghe.
Chẳng mấy mà đi tới sân thể dục, Kỷ Hạ đứng im một chỗ cũng cảm nhận được ánh mắt của mọi người đổ dồn về mình. Cô thấy mình như miếng thịt mỡ béo bở bao người ao ước.
Kỷ Hạ nhìn đằng trước,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/em-cuoi-gio-nhe-thoi/954954/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.