🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Không khí trầm xuống, Phó Ninh Tất không ngờ Kỷ Hạ sẽ thẳng thừng từ chối mình.

Cậu ngạc nhiên mắt chữ A miệng chữ O không thốt nên lời.

“Còn chuyện gì không?” Kỷ Hạ liếc nhìn cậu, “Nếu không thì đừng làm phiền tôi nữa.”

“Chờ một chút.” Phó Ninh Tất lấy tay che sách của Kỷ Hạ, không cho cô nhìn, sau đó hỏi: “Cậu có thể suy xét thêm không?”

“Không cần, sao tôi phải giúp cậu?” Kỷ Hạ ngước mắt nhìn cậu.

Phó Ninh Tất nghẹn giọng, không biết trả lời sao.

“Còn nữa, trước đây cậu chẳng học hành gì, đột nhiên lại muốn tôi phụ đạo cho cậu, tôi không biết cậu thực sự muốn học hay là nhất thời hứng lên hay không? Nếu là thế thì thôi, lãng phí thời gian.” Kỷ Hạ hất tay Phó Ninh Tất ra, tiếp tục làm bài.

Nếu là bạn khác bảo cô, Kỷ Hạ sẽ giúp đỡ. Nhưng người này là Phó Ninh Tất, cô cảm thấy cậu chỉ hứng lên một chốc mà thôi.

Phó Ninh Tất thất vọng nhìn Kỷ Hạ, thấp giọng nói: “Không phải là tôi sốc nổi…” Cậu nói không tự tin lắm.

Cậu bực bội vò đầu bứt tai, đột nhiên cảm thấy hơi hối hận, sao mình lại đồng ý lời mẹ nói chứ, lại còn nói năng hùng hồn tự tin như thế.

Hoặc là, lúc trước cậu thi được hạng 53, ít nhất hạng 2 từ dưới lên nghe còn tốt đẹp hơn hạng bét….

Bất luận hối hận thế nào cũng không thế cứu vãn được nữa. Cả một tiết tự học buổi tối, cậu đều ngồi ai oán trách bản thân.

Kỷ Hạ đang nghe giảng, thỉnh thoảng cũng để ý Phó Ninh

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/em-cuoi-gio-nhe-thoi/954946/chuong-8.html

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.