- Tôi nghe nói buổi phỏng vấn hôm nay là đích thân chủ tịch Hanihito xuống phỏng vấn đó. Anh biết tin này chưa? - Cô gái nói.
lời.
- Thật sao? Vậy thì cơ hội đậu phỏng vấn thật sự rất ít đó. - Chàng trai trả
- Hừm... Chủ tịch của công ty này có thể là ai được nhỉ? - Mỹ An nghĩ thầm.
Thời gian trôi nhanh, tít tắc đã đến giờ phỏng vấn. Hai người kia được gọi vào phỏng vấn trước, còn Mỹ An là người cuối cùng. Bước đến nơi, Mỹ An lịch sự gõ cửa trước rồi mới bước vào bên trong. Có một anh chàng trẻ tuổi ngồi trên ghế, xoay lưng lại, áo vest được khoác lên tựa lưng của ghế. Một vài bộ hồ sơ xin việc đặt trên một chiếc bàn hình vuông, một tách cà phê đã được uống một nửa. Mỹ An kính cẩn chào hỏi và được vị chủ tịch kia mời ngồi. Khi vị chủ tịch kia cất giọng nói, Mỹ An đờ người ra, vì giọng nói này thật quen thuộc. "Giọng nói này là của..." Mỹ An nghĩ đến người đó, nhưng chưa kịp nhớ đến tên thì chủ tịch đã bắt đầu phỏng vấn.
- Cô đã ngồi xuống ghế chưa?
- À... Vâng, tôi ngồi xuống ngay đây. - Mỹ An khẩn trương kéo ghế và ngồi xuống.
- Tôi đã đọc sơ lược qua hồ sơ của cô. Sinh học được tài trợ học bổng của trường Kinh Đô phải không?
- Vâng... đúng là như vậy.
- Cô muốn ứng tuyển vào vị trí nhân viên kinh doanh?
- Đúng ạ.
- Cũng tốt đó. Nhưng tôi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/em-cung-yeu-anh-ma/3650689/chuong-45.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.