Mỹ An vừa đến nhà riêng chuẩn bị lấy dụng cụ để dọn dẹp thì nghe có tiếng động ở trong phòng sách. Vừa sợ vừa tò mò, Mỹ An rón rén đến gần xem thử. Thì ra là Lạc Thiên đang ngồi làm việc, Mỹ An bị thu hút bởi dáng vẻ chăm chỉ của anh ta. Cô cứ nhìn chằm chằm, nhìn thấy hắn sao lại đẹp trai đến như vậy. Rồi tự suy nghĩ thầm nếu bản thân là cô tiểu thư Diễm Bích kia, được anh ta nắm tay dắt đi dạo phố chắc là sẽ hạnh phúc lắm nhỉ. Mỹ An suy nghĩ linh tinh rồi tự cười khúc khích một mình. Biết Mỹ An đang nhìn trộm mình, Lạc Thiên cố tình sai cô đi rót nước, phá vỡ đi khoảnh khắc ngọt ngào mà Mỹ An đang tự vẽ ra.
Lạc Thiên... Anh uống nước đi này. Xin lỗi vì đã từng suy nghĩ xấu về anh. - Mỹ An nói.
- Cũng đúng mà... Nhìn anh cũng đâu có tốt lành gì chứ?
- Hơ... Hơ... - Mỹ An tỏ vẻ khó hiểu.
- Ừm... Mấy ngày nay em làm việc thấy có ổn không? - Lạc thiên hỏi han.
Nhân cơ hội Lạc Thiên đến nhà riêng và tinh thần anh ta đang tốt. Mỹ An mới dám nói với anh ta về việc xin ứng trước tiền lương để đóng học phí cho em trai và trả viện phí cho mẹ ở quê nhà.
- Em... thấy ổn. Nhưng... nhưng em có thể nói chuyện này được không?
- Có chuyện sao? Cứ nói.
- À... Anh... Anh có thể cho em ứng trước một ít tiền lương của tháng này không?
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/em-cung-yeu-anh-ma/3620414/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.