🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Editor: Lăng

Trên đường về thì tôi vô tình ngủ gật trên xe, ngủ thẳng một giấc đến tận cửa nhà, hốt hoảng nghe thấy tiếng Lục Tuệ gọi mình vang lên bên tai.

"Giản Hứa Thu."

"Giản Hứa Thu."

...

Em kéo tôi ra khỏi giấc ngủ, tôi mơ mơ màng màng tỉnh dậy.

"Đến rồi à." Tôi chống tay ngổi thẳng dậy: "Buồn ngủ quá nên ngủ quên mất luôn."

Em "Ừ" một tiếng rồi mở cửa, chúng tôi lấy vali từ trong cốp xe rồi mang lên lầu. Trong thang máy tôi lại ngáp một cái rõ to, sau đó bước nửa bước tới gần em, tựa vào vai em.

Lục Tuệ vỗ vỗ đầu của tôi, đột nhiên nói: "Dì đến đó, đang ở trong nhà."

Tôi đang mắt nhắm mắt mở chợt trừng to lên, đứng thẳng nhìn em: "Cái gì? Mẹ chị?"

Em gật đầu: "Dạ."

Tôi nghi hoặc: "Bà ấy đến lúc nào?"

Lục Tuệ nói: "Trên đường về, dì gọi điện cho dị mà chị không nghe nên gọi cho em. Hỏi bọn mình có ở nhà không, em nói bọn mình về liền, rồi dì mở cửa vào trước."

Tôi ồ lên, nói thầm: "Sao lại đột nhiên đến đây?"

Vốn nghĩ là Lục Tuệ sẽ không trả lời nhưng tôi nói xong thì em lại trả lời.

Lục Tuệ: "Dì biết em là Trúc Ngôn Nhất Hòa, cho nên tới tìm em."

Tôi ngẩng đầu nhìn em: "Hả?"

"Sáng nay thì biết." Em đưa tay nắm lấy bàn tay đang kích động của tôi: "Hai ngày nay dì thường xuyên nhắn tin Weibo cho em. Ban đầu chỉ khen em vài câu, sau đó lại nói chuyện với em. Dì nói chuyện khách sáo quá, em đọc mà xấu hổ

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/em-cua-ngay-ay/1644751/chuong-41.html

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.