Editor: Lăng
Hiểu Lê nghe nói chúng tôi sẽ chụp ảnh, lại một lần nữa không ngại cực khổ mà tới thăm tôi.
Lần này cô ấy không mang Thành Thành theo, thậm chí còn tới tiệm sớm hơn chúng tôi nữa.
Tôi và Lục Tuệ đi song song vào cửa cùng một lúc, cả hai chúng tôi đều thấy rõ bạn học Tống Hiểu Lê đang ngồi ở cái bàn đối diện cửa, chưa gì thì cô ấy đã phun ngụm nước chanh ở trong miệng ra.
"Ồ ồ, đồ đôi các kiểu nha." Cô ấy tùy tiện rút khăn giấy ra lau miệng, trực tiếp đứng lên đi qua chỗ tôi, dừng ở trước mặt Lục Tuệ: "Tuệ Tuệ, sao em đẹp quá vậy."
Lục Tuệ cười một tiếng: "Cảm ơn."
Tiểu Mạnh thấy chúng ta đã đến, cách quầy bar "Ồ" một tiếng với tôi: "Chị Hứa Thu hôm nay thật xinh đẹp nha, Tuệ Tuệ hôm nay cũng thật xinh đẹp."
Tôi nháy mắt với Tiểu Mạnh, cho cô ấy một ánh mặt tán thưởng.
Tiểu Mạnh có được sự tán thưởng của tôi càng cười tươi hơn.
Tiểu Mạnh là một cô gái vô cùng thích cười, lần đầu tiên phỏng vấn vừa nhìn thấy cô ấy đã cảm giác rất thân thiện, sau khi hàn huyên đôi câu liền nhanh chóng nhận vào làm.
Cửa tiệm này là tôi mở cách đây năm năm, khi đó vừa mới từ chức ở công ty, còn cố ý đi tới thành phố khác để học nghề, sau đó mượn ít tiền từ Lục Tuệ rồi cuối cùng mang theo tâm trạng được "ăn cả ngã về không" thuê mảnh đất này để mở cửa tiện.
Có lẽ là vận khí tốt, lúc đầu hai bên có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/em-cua-ngay-ay/1644718/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.