Editor: Lăng
Sau bữa cơm tối, tôi cầm ly nước quan sát ngoài cửa sổ hơn một phút, bên ngoài đàn mưa rất to, trông có vẻ sẽ không tạnh ngay được, cho nên tôi liền quyết định trốn việc.
Mưa lớn như vậy, đoán chừng cũng không có khách mua đồ tại cửa hàng, sau khi tôi tự an ủi mình liền gọi điện thoại cho tiểu Mạnh. Cô ấy quả nhiên nói là trong cửa hàng không có nhiều người lắm, còn nói: chị Hứa Thu, nếu không rảnh chị không cần phải tới.
Tôi nói OK.
Buổi tối đúng là tôi bề bộn nhiều việc, tôi phải tắm rửa, sấy tóc, đặt mặt nạ, lướt Weibo, tám chuyện với bạn bè nữa. Bận lắm.
Sau khi cúp máy tôi liền quay lại phòng khách, thấy Lục Tuệ vẫn đang vắt chéo chân ngồi trên ghế sô pha, trong tay còn ôm gối, tôi đặt điện thoại lên bàn, cũng ôm một cái gối rồi cạnh em.
Em vẫn xem cái chương trình hồi sáng, đến cuối ngày thì đây đã là tập thứ ba rồi.
"Em thích chương trình này sao?" Tôi mở miệng hỏi em.
Em trả lời tôi: "Cũng được." Có vẻ em hiểu ý tôi nên nói thêm một câu: "Mấy tuần nay đều ở trường học, có mấy tập chưa coi nên giờ bù lại."
Tôi ồ một tiếng.
Thời gian kế tiếp, chúng tôi không nói chuyện nữa mà xem hết tập này, sau khi xem xong tôi không thể không cảm thán yêu cầu để Lục Tuệ cười thật sự hơi cao, có rất nhiều lần tôi cảm thấy rất buồn cười, cũng ngốc nghếch cười lên, nhưng lúc nào em ấy cũng vô cảm mà nhìn tôi.
Làm tôi hết
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/em-cua-ngay-ay/1644716/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.