🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Nếu như có đôi lúc cảm thấy cô đơn, đừng nên cố gắng tay nắm sai người



Nếu như có đôi lúc mọi thứ tốt hơn, đừng nên nhắm mắt yêu lấy hai người.



( Trích: Mình là gì của nhau - Lou Hoàng)



( Hai câu này hoàn toàn không dính dáng gì tới chương này cả ạ. Tại em thấy có có liên quan đến hoàng cảnh nên đưa vào thôi)



---------



Phong Vũ đang ngồi thẩn thờ trong lớp học thì tụi nó đi vào, nó thấy vậy chạy lại- Mày bị gì vậy?



- Không có gì - Phong Vũ thờ ơ trả lời



- Bị bệnh nan y à? - hắn hỏi



- Hay bị bệnh hiểm nghèo? - anh cũng chen vào



- Tụi mày có tin nói một hồi là tụi mày bị bệnh hiểm nghèo luôn không - Phong Vũ tức giận



- Mày nhớ Nhật Nguyệt sao? - nhỏ hỏi



Phong Vũ không trả lời, đúng là cậu đang nhớ Nhật Nguyệt nhưng bây giờ cô đang đi chơi cùng Gia Tuấn rồi có quan tâm gì tới Phong Vũ đâu.



- Mày thích nó sao? - anh hỏi, vẻ mặt vô cùng nghiêm túc



Phong Vũ gật đầu, cậu đơn giản không chỉ thích mà là yêu, yêu Nhật Nguyệt rất nhiều.



Phong Vũ cậu nhớ Nhật Nguyệt, nhớ ngày đầu gặp cô, cô đã cãi nhau với cậu, nhớ lại lúc ở Pháp, lúc đó cô đã nói rất nhiều điều khiến cho Phong Vũ phải thấm thía, cũng ở đó tình cảm của Phong Vũ đối với Nhật Nguyệt cũng nảy mầm, cậu nhớ nhớ lúc ở khu vui chơi Nhật Nguyệt đã vô

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/em-cu-viec-tron-toi-se-tim/2614848/chuong-37.html

Chương trước
Chương sau
Nghe truyện Em Cứ Việc Trốn. Tôi Sẽ Tìm!
Chương 37: Anh yêu em
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.