Loạng choạng loạng choạng, mơ mơ hồ hồ.
Trước ngưỡng cửa sống chết, luân hồi của vận mệnh.
Trong lúc lòng em rối như tơ vò thì nghe thấy những đau đớn của anh.
Em bất lực, chỉ có thể khóc theo lời anh kể.
Con tim đau khổ đến tột cùng, chỉ muốn ở bên anh.
Vì anh mà không ngại trèo đèo vượt suối.
Có trời mới biết được.
Em trong anh quan trọng đến nhường nào.
Có trời mới biết được.
Anh yêu em chân thành biết bao nhiêu.
Yêu là chấp nhận mạo hiểm.
Yêu là chấp nhận chờ đợi.
Vĩnh viễn không bao giờ đổi thay.
Yêu là tin tưởng, là kiên định.
Yêu là không có giới hạn.
Vĩnh viễn không bao giờ đổi thay.
Tình yêu cho ta ánh mặt trời ấm áp.
Tình yêu chắp thêm cho ta đôi cánh.
Ngẩng đầu ngắm nhìn bầu trời xanh thẳm.
Em không cần biết anh thay đổi như thế nào.
Anh là tia sáng ấm áp trong bóng tối cô đơn của em.
Cùng nhau rời xa khỏi xa mạc cô đơn này.
Yêu- Tạ Đình Phong, Trác Thái Nghiên
~~~~~~~~~~
"Bảo bối." Tưởng Từ Hi yêu thương vuốt ve gương mặt Diệp Bối Nhi. Bảo bối của anh tại sao lại trở thành như vậy, anh đã hứa với cô sẽ bảo bọc che chở cho cô, nhưng anh vô dụng. Anh có thể hô phong hoán vũ, một tay che trời tại sao có thể sơ suất để ả tiện nhân đó hành hạ cô.
Tưởng Từ Hi đưa tay bấm gọi cho Doanh Hạo, "Hạo, giúp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/em-cu-chay-toi-duoi-theo/3203700/chuong-35.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.