_Em nói gì?
Bắc Thần như muốn chứng minh lại câu nói ban nãy cả đời này ngoài cô ra không có ai có quyền nói từ Không với hắn
_Tôi nói tôi không về
Nhã Kỳ cũng chẳng yếu thế bướng bỉnh đáp lại
_Em chắc chắn là không về?
Bắc Thần trừng mắt giọng nguy hiểm hỏi
_Đ-Đúng vậy
Không nói gì thêm Bắc Thần bế cô lên rời đi
_Oái bỏ tôi ra
_Im ngay
Câu nói này của Bắc Thần thật hiệu nghiệm ngay tức khắc Nhã Kỳ im thin thít
Tâm trạng Bắc Thần bây giờ khá tốt nhếch môi cười
Trên máy bay~
Nhã Kỳ biết rằng bây giờ có thế nào cũng vô ích nên không nói gì
Bắc Thần vì không thấy cô nói, tuy ban nãy bảo cô im nhưng hắn quả là không thể không nghe giọng nói dễ thương của cô, từ 15 năm trước hắn đã nghiện cô rồi hắn thực không nhịn được khi không nhìn thấy cô mà! Dù cô đang ngay bên cạnh hắn nhưng hắn vẫn là rất nhớ cô...nhớ giọng nói của cô nhớ gương mặt nhớ mọi thứ của cô
_Em không thể không lạnh nhạt với tôi à?
_...
Đáp lại giọng nói ôn nhu của hắn là sự im lặng của cô
_Trịnh Nhã Kỳ
Bắc Thần không nhịn được gầm lên
_Em...em mà không nói tôi sẽ ném em xuống khỏi máy bay
_Anh...anh bảo tôi im mà còn nói gì nữa
Nhã Kỳ giọng giận dỗi nói
_Tôi nói em im chả lẽ em có thể im cả đời sao?
_Tôi...nhưng tôi nói anh nghe tôi không xinh đẹp, càng không thông minh,...anh cưới tôi làm gì!!!
Nhã Kỳ uẩn khúc nói rồi chuyển chủ đề tự chê
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/em-cu-chay-di-toi-se-tim-em/84038/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.