Tháng năm.
Trở lại khuôn viên T đại, cảnh sắc vẫn như cũ, nhưng lòng người đã thay đổi rất nhiều. Vào một buổi chiều ấm áp, tất cả mọi thứ đều thanh thản an bình.
Mặc dù là cuối tuần, trong trường vẫn có rất nhiều sinh viên năng nổ tinh thần phấn chấn qua lại.
Hạ Minh Du cùng Phương Vũ kề vai sát cánh đi dưới tán cây.
Hai người mặc quần áo bình thường, khuôn mặt trẻ trung không khác gì những sinh viên kia.
Hai người vừa đi vừa nói, không chú ý có một người đàn ông đang từ xa đi tới, ánh mắt vẫn luôn đặt trên người Phương Vũ.
Đến khi người đàn ông kia tới gần, cuối cùng cất giọng trầm thấp gọi,
“Phương Vũ.”
Nghe thấy có người kêu tên mình, Phương Vũ theo bản năng quay đầu nhìn sang.
Người đàn ông trước mặt mặc âu phục, ước chừng khoảng hai tám hai chín tuổi, trên gương mặt anh tuấn mang theo vui vẻ nhìn cậu, toàn thân phát ra khí thế không hề kém cạnh Hạ Minh Du lạnh lùng kiêu ngạo dù chỉ nửa phần.
“Học trưởng Lê Viễn!”
Mặc dù đã nhiều năm không gặp, nhưng Phương Vũ vẫn ngay lập tức nhận ra đối phương, kinh hỉ mà vô ý thức kêu lên xưng hô đã từng gọi.
“Phương Vũ, đúng thật là em.” Người đàn ông được gọi là “Học trưởng Lê Viễn” này mỉm cười. “Mấy năm không gặp, em một chút cũng không thay đổi. Còn có, đừng gọi anh là học trưởng nữa, đã tốt nghiệp nhiều năm như vậy. Gọi Lê Viễn là được rồi.”
Trực tiếp gọi tên, có thể thu gần khoảng cách hơn.
Bất ngờ gặp lại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/em-con-yeu-anh-khong/474408/chuong-27.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.