Nhận được sự đồng ý, Hạ Minh Du xúc động kiềm chế khóe miệng đang muốn cười đểu của mình. Khởi động xe tiếp tục chạy đi.
Dọc theo đường lớn chạy thẳng một mạch về phía trước. Một quán cà phê quen thuộc lọt vào tầm mắt.
Cái này hình như là……
“Đường này hình như không phải về nhà em.” Phương Vũ cuối cùng cũng phát hiện ra điểm không bình thường, đưa ra dị nghị.
“Phải, là về nhà anh.” Hạ Minh Du hết sức trấn tĩnh trả lời.
Quẹo qua một ngã rẽ, xe đã tiến vào một tiểu khu sang trọng. Một đường lái thẳng vào trong.
“Nhà của anh?”
“Đúng vậy.”
“Về nhà của anh…… làm gì?” Linh cảm xấu càng ngày càng mãnh liệt.
“Ôm em.” Vẻ mặt Hạ Minh Du chân thành thẳng thắn, không hề xấu hổ mà nói như vậy.
“Cái gì cơ……” Phương Vũ cảm thấy bên tai nổ đùng một tiếng, toàn bộ gương mặt như bị thiêu đốt cực kỳ đỏ. Cái câu này nghe vào sao lại…… tà ác như vậy.
“Là chính miệng em đồng ý với anh, không được phép đổi ý.” Hạ Minh Du liếc nhìn sang Phương Vũ, khóe miệng nở một nụ cười.
Chẳng lẽ “ôm một chút” không phải là ôm kia sao….
Nhưng mà lúc này, xe đã lái vào bãi đỗ trong tầng hầm.
Trước kia, Phương Vũ cùng Hạ Minh Du gặp nhau đều là ở quá cà phê Dida gần tiểu khu hắn ở. Nhà của Hạ Minh Du cậu chỉ mới ghé qua một lần, khi đó là cậu đến cùng với Đan Đồng. Nhưng cũng chỉ ngồi một lát liền rời đi.
Thật không ngờ lại có thể tới đây lần nữa, hơn nữa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/em-con-yeu-anh-khong/474406/chuong-25.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.