Sáng hôm sau, Trì Nghiệp Đàn đúng giờ thức dậy, trong ngực là Cố Hàm đang ngủ vô cùng an tĩnh, Trì Nghiệp Đàn vô thức cong khóe miệng, rất muốn hôn Cố Hàm, nhưng lại sợ đánh thức anh, cộng thêm buổi sáng các phương diện đều rất dễ dàng xúc động, Trì Nghiệp Đàn suy nghĩ ba giây, nhẹ chân nhẹ tay xuống giường, đi ra nhà vệ sinh bên ngoài rửa mặt, sau đó như thường lệ vào phòng làm việc gõ chữ.
Người yêu trong lòng, gõ chữ cũng trở nên không còn hấp dẫn, nhưng vì có thể cho Cố Hàm một cuộc sống tốt hơn trong tương lai, Trì Nghiệp Đàn tuyệt không muốn lỏng lẻo, hắn nỗ lực hơn một chút, Cố Hàm có thể bớt nỗ lực đi một chút, hắn muốn tạo cho Cố Hàm một môi trường, nơi mà Cố Hàm có thể làm những điều mình thích mà không cần lo lắng gì cả.
Đối với Trì Nghiệp Đàn mà nói, để cho người mình thích làm những gì người ấy thích, sẽ mang lại cho hắn cảm giác thành tựu.
Một tiếng đồng hồ sau, Trì Nghiệp Đàn từ phòng làm việc đi ra, chợt nghe thấy trong bếp có động tĩnh, đi qua, liền thấy Cố Hàm đang ở trong đó làm bữa sáng.
“Chào buổi sáng!” Cố Hàm cho hắn một nụ cười dịu dàng.
“Chào buổi sáng!” Trì Nghiệp Đàn cầm lấy cái xẻng trong tay anh, “Để anh làm, em không cần động tay. Sao không ngủ thêm chút nữa?”
“Tỉnh lại không thấy anh đâu, làm sao còn ngủ thêm được nữa?” Cố Hàm cười nhẹ đáp lời.
Biết rõ đây chỉ là lời ân ái của Cố Hàm, nhưng mà Trì Nghiệp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/em-con-nho-toi-khong/1749309/chuong-35.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.