Bình thường, Cố Hàm không muốn cùng bệnh nhân tranh cãi, nhất là bệnh nhân ở khoa bọn anh, ai cũng không thể chịu kích thích. Nhưng không tranh cãi không có nghĩa là không thể nói đạo lý, đặc biệt là việc liên quan đến Trì Nghiệp Đàn, Cố Hàm đã chỉ cho Trì Nghiệp Đàn một ý kiến trung hòa, lúc này anh hy vọng Trì Diệc Ôn có thể nhường một bước, cho Trì Nghiệp Đàn một chút không gian.
Cố Hàm kéo ghế ngồi xuống, bình tĩnh thong thả nói: “Trì tiên sinh, thật ra lấy quan hệ của tôi và Nghiệp Đàn, lẽ ra nên gọi anh một tiếng Trì ca, nhưng anh đã cố ý muốn cùng tôi nói chuyện chính sự, vậy chúng ta liền thẳng thắn nói rõ.”
Lời của Cố Hàm khiến cho Trì Diệc Ôn có chút mơ hồ, y cảm giác, Cố Hàm dường như đã thu lại sự ôn nhu vừa rồi, bộ dáng giống như đang sẵn sàng cùng y đàm phán, nếu như không phải y đang ở phòng bệnh, Cố Hàm đang mặc áo blouse, y có thể sẽ có loại ảo giác đang ở trong phòng họp đối mặt với một khách hàng lớn. Trì Diệc Ôn không biết vì sao khí chất của Cố Hàm lại thay đổi nhanh như vậy, nhưng trực giác nói cho y biết, vị bác sĩ này có hai lớp da.
Cố Hàm không quan tâm đến y đang nghĩ gì, tiếp tục nói: “Theo tôi được biết, các tác gia bình thường rất nhạy cảm, bọn họ có thể là người không bị ràng buộc, theo chủ nghĩa lạc quan, cũng có thể là người có tình cảm tinh tế, rất dễ đồng cảm; bất luận là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/em-con-nho-toi-khong/1749289/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.