🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Lúc Cố Hàm di vào phòng bệnh, Trì Diệc Ôn vừa ăn sáng xong, chắc là ăn rất thanh đạm, trong phòng bệnh không có mùi gì.

Dì Khang sáng sớm đã tới, thấy Cố Hàm vào liền chào hỏi với anh.

“Cảm thấy thế nào?” Cố Hàm theo thói quen của mình nở một nụ cười, hỏi.

Trì Diệc Ôn mặt không đổi sắc, đáp: “Tốt hơn nhiều rồi. Tôi lúc nào thì có thể xuất viện?”

Ngoại hình Trì Diệc Ôn rất đẹp, là vẻ đẹp trung hòa của tuấn tú và xinh đẹp, sau khi tỉnh lại, mặt mũi lại càng sắc bén, cho người ta cảm giác lạnh như băng tuyết, không còn ôn hòa như lúc ngủ, toàn thân từ trên xuống dưới chính là một câu “NGƯỜI SỐNG CHỚ GẦN”. Có lẽ lúc ngủ ngũ quan Trì Diệc Ôn nhu hòa hơn Trì Nghiệp Đàn, nhưng lúc tỉnh, Trì Diệc Đàn là lãnh đạm, còn Trì Diệc Ôn chính là lạnh lùng.

Cố Hàm tay đút trong túi áo blouse, ôn hòa nói: “Tạm thời chưa xác định được, phải xem tình trạng phục hồi của anh thế nào, điều anh cần làm bây giờ là tĩnh dưỡng.”

Mi tâm Trì Diệc Ôn nhăn lại, rõ ràng là không có kiên nhẫn, quay đầu nói với dì Khang: “Liên hệ chuyển viện giúp con, con muốn tới bệnh viện nào có thể nhanh chóng xuất viện.”

Dì Khang áy náy nhìn Cố Hàm, sau đó khuyên nhủ: “Diệc Ôn, tình trạng thân thể con bây giờ không thích hợp chuyển viện, con phải tin tưởng bác sĩ Cố, nghỉ ngơi thật tốt, mới có thể sớm xuất viện.”

Trì Diệc Ôn không nói thêm gì nữa, nhưng nhìn vẻ mặt y, dường như cũng

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/em-con-nho-toi-khong/1749284/chuong-10.html

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.